Triển Mộ Nham không trả lời, chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ. Một lát sau, thấy Lương Yên vẫn chưa chịu trả lời, Triển Mộ Nham lại hỏi lại: "Tôi hỏi hai người đã gặp mặt nhau chưa?"
Lương Yên cho là anh hi vọng bọn họ gặp nhau, nên trong lòng cảm thấy hơi lạnh giá, cô mím môi nói: "Để tổng giám đốc thất vọng rồi, chúng tôi đến nay vẫn chưa chạm mặt."
Chưa chạm mặt sao?
Triển Mộ Nham mím môi im lặng. Nguyên bản cỗ khí chặn ở ngực, lập tức biến mất không thấy đâu.
Triển Mộ Nham gật gật đầu, phất tay "Ừm, cô ra ngoài đi, lần sau đừng để tôi nhìn thấy những thứ vô dụng rác rưởi này nữa."
...
Lúc tan làm, Lương Yên không về, mà bảo cả nhóm ở lại họp.
Nằm ngoài dự liệu của cô, Triển Mộ Nham thế nhưng cũng ở lại.
Xuyên qua cửa kính phòng họp, Lương Yên nhìn vào văn phòng Tổng giám đốc thấy đèn vẫn sáng, trong lòng cảm thấy chua chát.
Nếu như cô nhớ không lầm, thì anh vẫn chưa ra ngoài ăn tối. Hiện tại đã 9 giờ hơn, nhưng anh vẫn chưa ăn gì, như vậy liệu anh có chịu được không?
"Tịch thư ký, chỗ này cần sửa đổi một chút, cô xem đi." Đồng nghiệp lên tiếng đánh gãy suy nghĩ của Lương Yên.
"Để tôi xem." Cô cúi người tiến đến trước máy vi tính.
Thư ký trợ lý đang nghe điện thoại nội bộ, cô biết nhất định là Triển Mộ Nham gọi tới. Nên khống chế không được mà lắng tai nghe, chỉ là không nghe được cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-khong-dut-tong-tai-dai-nhan-dung-qua-hu-hong/1998228/chuong-90-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.