Có một điều Lâm Tuyết Hàm nói đúng, tinh thần cô có lẽ có vấn đề.
Đến Phong Hành Diễm quay trở lại nhìn thấy cảnh tượng này, kim tiêm gây mê trong tay lại thành dư thừa.
Anh có thể cảm giác được Thương Trăn rất đau, bởi vì khi mỗi một lần kim châm cắm vào thịt, cô sẽ mím môi rất chặt, khi sợi chỉ y tế dính máu được kéo ra, thân thể của cô khẽ run rẩy.
Cô có cảm giác, nhưng cô lại nhẫn nhịn không kêu rên dù một tiếng.
Điều này làm cho Phong Hành Diễm cảm thấy bực tức khó tả, trước kia Thương Trăn không như thế, cô mạnh mẽ nhưng cũng mong manh, quật cường nhưng cũng yếu đuối, mà cô bây giờ, lại vứt đi một mặt yếu đuối đó, chỉ để lại sự cứng rắn!
Tất cả những chuyện này đều xảy ra sau đêm hôm đó, rốt cuộc đã có chuyện gì đằng sau buổi tối cô bị thâm tím đầy người, khiến cho cô trở nên như thế này?
Nếu như anh quan tâm cô nhiều một chút, nếu như anh sớm phát hiện cô đã xảy ra chuyện, có thể cô sẽ không cực đoan như vậy không?
Nghĩ đến đây, trong lòng anh chua xót, anh cảm thấy rằng làm hai tên súc sinh kia bị kết án chung thân, vẫn là quá lợi cho bọn chúng!
“Nếu đau quá, thì tiêm thuốc tê đi!”
Nói rồi, anh đưa ống kim tiêm qua, thật sự không muốn nhìn cô phải chịu đau tiếp nữa.
Trán Thương Trăn chảy mồ hôi, bởi vì đau, hai mắt tràn đầy hơi nước, thời điểm cô ngước mắt nhìn lên, Phong Hành Diễm cảm thấy hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hao-mon-tong-giam-doc-ep-hon-99-lan/1033132/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.