“Nếu cháu đã kiên trì như vậy… Cứ quyết định như thế đi.”
Thương Trăn nhẹ nhàng thở ra, cô tháo chiếc nhẫn trên tay xuống, nhẹ nhàng đặt lên bàn uống nước.
Chiếc nhẫn này đại biểu cho vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Phong, chỉ cần là sản nghiệp của nhà họ Phong đều có thể nắm trong tay 20% quyền chi phối, chiếc nhẫn này khiến cho vô số danh viện chạy theo như vịt, bây giờ Thương Trăn tự tay tháo xuống, cô chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm.
“Cảm ơn bác gái.”
Lý Uyển Oánh vẫn không nỡ, Trăn Trăn ngoan ngoãn lại hiểu chuyện, nhẫn nhịn chịu đựng khiến cho bà ấy cảm thấy đau lòng, bà ấy không khỏi nói: “Cho dù không có hôn ước, cháu cũng phải thường xuyên đến thăm bác nhé…”
Hai mắt bà ấy bỗng nhiên sáng lên!
“Hay là, bác nhận cháu làm con gái nuôi!”
Ban đầu, vốn dĩ Thương Trăn muốn từ chối, nhưng vừa nghĩ đến chỗ tốt của việc trở thành con gái nuôi của nhà họ Phong, cô lại do dự, dù sao tình cảnh của cô bây giờ rất cần người giúp đỡ.
Cho nên lời nói của cô xoay chuyển, cười nói: “Đây không phải là việc nhỏ, chờ bác gái thương lượng với bác trai, sau đó hãy quyết định.”
Sau khi nói xong, cô thè lưỡi, nghịch ngợm nói tiếp: “Nếu như cháu thật sự trở thành con dâu của bác, cháu thật đúng là sợ làm cho nhà họ Phong mất mặt.”
Lý Uyển Oánh vội vàng cam đoan: “Chuyện này nhất định sẽ không vấn đề gì! Hơn nữa, cháu là con gái nuôi của bác, làm sao bác lại mất mặt được!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hao-mon-tong-giam-doc-ep-hon-99-lan/1033105/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.