Mắt Chu Hiểu Đồng vừa mở ra, đại não lập tức cảnh giác. Cô nghe thấy trong phòng tắm có tiếng nước chảy, chắc hẳn là ai đó đang tắm.
Vì thế, mấu chốt nhanh chóng lao vào đại não.
Căn phòng xa lạ, quần áo tán loạn trên mặt đất, tiếng nước trong phòng tắm… còn có chính mình, không quần áo.
Sắc mặt Chu Hiểu Đồng lúc xanh lúc trắng, trắng rồi lại xanh, răng nghiến lại, ánh mắt đỏ rực như muốn giết người.
Trí nhớ dừng lại lúc bị chuốc thuốc tối hôm qua, bị gã Ngô quản lí ôm vào ngực, gương mặt kinh tởm như mặt heo từ từ tiến lại… Sau đó, toàn bộ hóa thành bọt xà phòng, mơ mơ hồ hồ nhớ không rõ. Chẳng lẽ là cái tên Ngô quản lí kia?
Chu Hiểu Đồng cắn mạnh vào tay mình, dùng sức cắn cho chảy máu. Cô lau lau khóe mắt ẩn chút nước, nhanh chóng mặc quần áo vào, cầm lấy một cây gậy bóng chày trong góc phòng, đi đến phòng tắm.
Tiếng nước trong phòng tắm đúng lúc ngưng lại, một bóng người với mái tóc ướt sũng, nửa người dưới được che lại bởi một chiếc khăn trắng. Khi hắn đi ra, bất ngờ một cây gậy bóng chày vung đến.
Hắn bất chấp buông chiếc khăn đang lau tóc ra, vội đưa hai tay đỡ lấy, mở miệng quát to: “Ai da, một gậy này nện xuống là chết người đó, em muốn mưu sát chồng à?” Chu Hiểu Đồng là dùng toàn lực, cho dù hắn có ngăn lại được thì hai tay cũng bị ửng đỏ.
Chu Hiểu Đồng nhìn thấy Tiền Phong, cái miệng kinh ngạc mở lớn “Tại sao… lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hang-ty-ta-thieu-xin-dung-cham/1252996/chuong-160.html