Lúc thư ký nhận được điện thoại liền lập tức nghĩ rằng cấp trên của mình điên rồi!
“Hỉ nhạc?” Đó là cái gì vậy? Không phải là cái món ăn chua chua ngọt ngọt của con nít đã không còn bán từ lâu rồi sao? Kêu cô đi mua ở đâu đây? Hơn nữa, nếu có thể mua thì cũng mang đến bây giờ, bây giờ là mấy giờ nha? Là mười giờ tối rồi đó, là giờ cô phải đi ngủ để dưỡng nhan nữa!
Tiền Phong ngang ngược nói thêm một câu: “Dù sao cô cũng phải mua đến đây cho tôi, nếu không ngày mai cũng đừng đi làm nữa”
Thư ký trực tiếp muốn đâm đầu vào tường chết đi, đành miễn cưỡng cười nói: “Tiền kiểm sát trưởng, hay là tôi mua cho ngài ‘Yakult’ nha? Một hũ tương đương với ba mươi tỷ con vi khuẩn lên men, hương vị so với ‘Hỉ nhạc’ cũng không khác biệt đâu”
Tiền Phong cười một tiếng, lại như ma vương nhe răng: “Cô không phải là thư ký giỏi nhất pháp viện thành phố này sao? Dù sao chuyện này liền giao cho cô, cô phải biết nếu không hoàn thành nhiệm vụ lần này, hậu quả sẽ là cái gì”
(Các bạn đang trọng truyện tại .truclamsontrang.wordpress )
Thư ký nghe thấy thanh âm cắt đứt của điện thoại, trực tiếp nhào vào giữa giường gắt gao cắn một góc chăn. Chết tiệt, ngày mai người ta phải từ chức!!!
Thư ký đáng thương nhào vào trong lòng chồng khóc lóc kể lể: “Ô ô ô… chồng yêu mau an ủi em…”
Tiền Phong sau khi giao việc cho thư ký, nhìn thấy cũng có người chịu khổ như mình liền khoái ý vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hang-ty-ta-thieu-xin-dung-cham/1252988/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.