Lúc Tô Mộc Vũ cùng Phong Kính đến đón Nữu Nữu, con bé đã ngủ say. Cánh tay bé xíu còn hồng hồng, Chu Hiểu Đồng liền giải thích, Phong Kính đau lòng ôm con bé vào ngực.
Tô Mộc Vũ vỗ vai Chu Hiểu Đồng, ý bảo cô không cần để ý.
Tiễn bọn họ về, Tiền Phong nhận được một cuộc điện thoại, là bạn bè rủ hắn đến bar.
Tiền Phong thay quần áo rồi hỏi: “Hiểu Đồng, Bân Tử rủ anh đi uống rượu, có muốn đi theo không?”
Tiền Phong có một đặc điểm chính là không mang thù, trước một khắc có thể trở mặt với bạn nhưng một khắc sau lại có thể cợt nhả với bạn. Nói dễ nghe là ưu điểm, nói khó nghe chính là vô tâm.
Chu Hiểu Đồng có chút mệt mỏi, công việc của cô lúc nhàn rỗi thì sẽ thật nhàn rỗi nhưng lúc bận rộn thì lại bận muốn chết. Những lúc như thế này, cô tình nguyện ở nhà xem tivi.
Nhưng đời sống về đêm của Tiền Phong lại rất phong phú, mười mấy năm đã sớm thành thói quen. Hắn có rất nhiều bạn bè, lại càng không đếm được bao nhiêu bạn rượu, mỗi lần đến quán bar nhất định sẽ người đầy mùi rượu trở về, sau đó như con lợn chết nằm lỳ ở trên giường. Chu Hiểu Đồng không phải là chưa từng khuyên hắn, nhưng sẽ có lợi sao? Hắn sẽ chơi, hơn nữa là chơi đến phát nghiện.
Tiền Phong làm nũng giữ chặt tay cô, nói: “Đi đi…”
Chu Hiểu Đồng bị hắn kéo vào xe, đến quán bar. Lúc nhìn thấy sàn nhảy đầy người, cô mới kịp phản ứng, cô đang làm cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hang-ty-ta-thieu-xin-dung-cham/1252981/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.