Edit+Beta: Phi Phi
Nguồn: Trúc Lâm sơn trang
Trong phút chốc, Tô Mộc Vũ liền nghĩ, đây có phải vẫn là một cái bẫy lừa gạt cô trở về bên đó hay không?
Thậm chí cô còn muốn gọi đến cho Tiền Phong, nhờ hắn đến xem tình hình trước. Thế nhưng khi nhớ đến tiếng khóc của Nhạc Nhạc, cô không chịu đựng nổi nữa, thay đổi cước bộ cùng tự nhủ với mình: Mình chỉ là lo lắng cho Nhạc Nhạc mà thôi, ngoài chuyện đó ra cũng không còn nguyên nhân gì nữa.
Tô Mộc Vũ nắm chặt di động trong tay.
Chu Hiểu Đồng nghe tiếng động, mơ mơ màng màng, nửa mê nửa tỉnh hỏi: “Mộc Vũ, bên ngoài mưa to như vậy, chị ra đó làm gì?”
“Có chút việc, chị đi chút sẽ về”
Chu Hiểu Đồng còn muốn hỏi, Tô Mộc Vũ đã đón taxi đi mất.
Bên ngoài trời mưa thật sự rất to, tiếng sấm đánh ầm ầm phảng phất như ôm trọn cả một bầu trời. Tô Mộc Vũ vô tình nhớ tới cũng một đêm mưa to như vầy, có chút tuyết rơi, trong rừng cây âm u kia, bọn họ gắt gao ôm lấy nhau. Mưa lạnh thấu xương như muốn đông cứng cả hai, nhưng trong tim họ lại không thấy lạnh…
“Cô ơi, bên ngoài mưa rất lớn, cô có thể đóng cửa kính không?” Tài xế taxi đột nhiên lên tiếng nhắc nhở.
Tô Mộc Vũ lúc này mới hồi thần, thật không biết bản thân từ lúc nào lại vươn tay ra ngoài cửa sổ, nước mưa lạnh như băng làm cả người cô ướt sủng. Nghe thấy lời nói của tài xế, cô gật gật đầu xin lỗi rồi hạ cửa kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hang-ty-ta-thieu-xin-dung-cham/1252949/chuong-113.html