Edit: Phi Phi
Beta: Dực
Xin lỗi các bạn vì sự chậm trễ này, bởi vì như các bạn đã biết, ở miền Trung mưa bão ngập lụt mất điện nhiều này, và một điều quan trọng là hang ổ của Dực ở miền Trung bởi vì bão vào, mua lũ diễn ra ở khắp nơi nên nhà Dực cũng bị dính đạn, và bị lũ “cuốn” vài thứ quan trọng không thể để người khác nhìn thấy, lo lắng nhiều ngày cộng với thời tiết u ám thêm vào đó là mất điện hôm nay mới có lại, thế nên chốt lại một câu là hôm nay Dực mới post truyện được
Vô cùng biết ơn các bạn vì đã bỏ chút thời gian đọc vài dòng kể khổ của Dực
_______________________
Tác phẩm của Ran Mash nói: Không ai cứu được mình, không bằng tự cứu lấy chính mình. Cho nên, tự mình gieo quả đắng, chỉ có thể chính mình chịu đựng.
Tô Mộc Vũ, mày không có tư cách khóc, bởi vì con đường này là do chính mày chọn. Cho dù cuối cùng là ngã chết thì mày cũng phải tự mình gánh lấy.
Giống như Phương Thiệu Hoa đã nói, không có lý gì mày đã bán rồi mà còn treo giá.
Tô Mộc Vũ thản nhiên cười, kéo chặt chiếc áo trên người mình, vác thân mình ướt đẫm xuống núi. Đi quá nhanh, lau khô người cô cũng chưa kịp làm.
Dáng vẻ chật vật như vậy khiến người qua đường không khỏi ghé mắt nhìn.
Quả nhiên, hắn không có đuổi theo. Nơi có Vệ Nhu Y, cô thì được coi là cái gì?
Coi như cô từng làm chuyện ngu ngốc đỡ dùm hắn một viên đạn thì như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-hang-ty-ta-thieu-xin-dung-cham/1252905/chuong-69.html