Editor: SunniePham
"Chính giờ sáng nay Tử Hâm đã ngồi máy bay đi Canada rồi." Tạ Tú Quyên thở dài một tiếng, "Tử Hâm đã đi rồi, con bé đã sớm nói chuyện với cha mẹ. Cảcha và mẹ đều đã đồng ý, khoảng thời gian trước con bé đã hoàn thànhxong việc học đại học, số di sản của ông nội con để lại nó nói không cần nhiều, cái gì cũng để lại cho con, chỉ xin một chút tiền để có thể làmra nước ngoài học mấy năm là tốt rồi. Mẹ cũng không biết tại sao nó lạivội vã tới như vậy nữa. . . . . . Lúc đầu mẹ và cha cũng có khuyên nónhưng. . . . . ."
Đi rồi. . . . . . Lê Tử Hâm đi nước ngoài? Từlúc Lê Hiên từ công ty về đến trong nhà, trong đầu vẫn căng thẳng nhưcây cung đến cuối cũng không thư giản được, lập tức ngồi ở trên ghế salon, ngẩng đầu lên, bây giờ anh cũng không biết phải làm sao nữa, máybay bay vào buổi sáng, bây giờ nếu muốn đuổi theo cũng không còn kịp nữa rồi. . . . . .
Tạ Tú Quyên xoay mặt ngước đầu nhìn Lê Hiên, anhđang nhắm nghiền hai mắt lại, yết hầu di chuyện lên xuống, không biếtđang suy nghĩ cái gì. Bà vẫn chỉ có thể thở dài như cũ: "Con đó. . . . . . Tại sao đến khi mất đi mới biết người khác mới tốt đây?"
Đúngvậy, tại sao vậy? Tại sao nhất định phải chờ mất đi, mới có thể hiểuđược . . . . . Lê Tử Hâm đã từng không chỉ một lần để cho anh tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-dem-dau-tien/2374379/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.