Editor: SunniePham
Từ đầu tới cuối Lê Tử Hâm cũng không hiểu rốt cuộc là mình thiếu Lê Hiêncái gì, chỉ là cô hiểu rõ, muốn giữ lại được món đồ duy nhất của ông nội thì cho dù là cách gì cô cũng làm được, đỡ phải để cho mọi ngươi haotâm tổn sức.
"Chẳng qua thì chúng ta chỉ là vợ chồng trên danhnghĩa mà thôi, cô cũng nên tự lượng sức mình, đừng có suy nghĩ cái gìlung tung, cũng không cần vọng tưởng tôi sẽ để ý tới cô. Cô không cóquyền lợi quản chuyện riêng tư của tôi, và dĩ nhiên tôi cũng sẽ không có quyền lợi quản chuyện riêng của cô ."
Lê Hiên vuốt tay, lời nói vô cùng nhẹ nhàng.
Lê Tử Hâm lạnh nhạt gật đầu một cái, đương nhiên là cô không có suy nghĩnhiều, "Vậy sao? Vậy thì tốt, tôi hiểu rồi, di chúc của ông nội muốnchúng ta ở chung nữa năm trở lên, điều nay anh không cần phải lo lắng,anh vốn dĩ là ở trong nhà này, tôi cũng ở nhờ nhà họ Lê, vậy cũng coinhư là ở chung rồi."
Lê Hiên hơi kinh ngạc với khi Lê Tử Hâm lạicó thái độ như vậy với anh, trong lòng anh có loại cảm giác bực bộikhông nói ra được.
"Ha ha, quả nhiên là người rất thức thời. Mụcđích đạt được, bây giờ lại bày ra sắc mặt này với tôi rồi sao!" Lê Hiênvẫn nhịn không được mà lên tiếng châm chọc.
"Mặc kệ anh nói thếnào, hay là anh cảm thấy sao đi nữa, thị mọi chuyện cứ như vậy đi." LêTử Hâm đứng dậy, đi về phòng của mình.
Lê Hiên có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-dem-dau-tien/2374374/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.