"Tại sao không thể làm như vậy?" Lê Hiên nghe lời của cô, chẳng những khôngcó buông cô ra, mà ngược lại còn hôn nhẹ lên cái trán của Lê Tử Hâm; sau đó chậm rãi kéo tay của cô ra, hỏi lại lần nữa: "Tại sao không thể làm, không thể nhìn?"
"Lê Hiên, anh. . . anh đừng như vậy!" Lê Tử Hâm tay chân luống cuống ngăn cản hành động dịu dàng của Lê Hiên; cô quả thật là không có chút nào sức nào để chống cự, nhưng lý trí thìđang thúc giục cô gấp rút cự tuyệt, "Mau buông tôi ra. . . . . ." Phảnkháng của cô hoàn toàn không có chút hiệu quả nào, Lê Tử Hâm phát hiệnhai tay của mình đã bị Lê Hiên dùng sức nắm thật chặt, sau đó giơ lêncao lên, hai cổ tay bị bóp chặt lại, không thể nào nhúc nhích được.
Lần thứ ba khẽ bị liếm môi, lần này Lê Hiên lại hôn đứt quãng làm chomôi của cô run rẩy, rồi ngay sau đó thì lại bá đạo mà dùng đầu lưỡi đẩy tách miệng của cô ra, dễ dàng mà liếm hàm răng bên trong, rồi đem đầulưỡi thăm dò vào trong miệng của cô, tận tình mà mút lấy hương thơmtrong miệng cô.
Tay của anh cũng không hề nhàn rỗi, ngón tay daođộng ở trên eo của cô, dễ dàng chui vào bên trong vạt áo, bắt đầu nhẹnhàng xoa bóp bộ ngực lớn mượt mà; sau đó một cái tay khác cũng mò đếntrước ngực của cô, từ từ rộng mở vạt áo bên trong rồi thăm dò vào, không chút nghĩ ngợi mà vuốt ve nụ hoa của cô.
"A. . . ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-dem-dau-tien/2374360/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.