Phong thấy vậy thì chỉ cười lạnh, không có dáng vẻ đang hoảng loạn gì cả!
Rất nhiều giáo phụ không hiểu tại sao Lãnh Thiên Dục lại chần chừ không chịu hạ mệnh lệnh, chỉ có Niếp Ngân là hiểu!
Khi hình ảnh này được phát lên tức là muốn uy hiếp Lãnh Thiên Dục, cậu takhông thể coi thường an nguy của Thượng Quan Tuyền, ngay cả chính bảnthân anh ta cũng như vậy.
Cho nên dù ở đây có hàng ngàn người thì cũng không thể đối phó với Phong được!
Lãnh Thiên Dục nhìn đám người đang kích động, hắn lại khẽ phất tay lên, hộitrường lại yên lặng. Hắn bước từng bước đến trước mặt Phong, lạnh giọngnói:
- Chiêu của cậu quá là nham hiểm!
Hắn là một người nham hiểm mà ván cờ này lại thua mất rồi, vì hắn không thể chứng kiến cảnh Thượng Quan Tuyền chịu khổ được. Giờ Phong đã cùngđường, Lãnh Thiên Dục biết nếu lúc này hắn không đi cứu Thượng QuanTuyền thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Phong lại bấm một nút trên chiếc điều khiển rồi nói: “Yêu cầu của tôi rất đơn giản, thứ nhất, thả tôi đi; thứ hai, đi theo tôi!”
- Lão đại, không được…
Vân và Vũ nghe vậy, sắc mặt cả kinh, ngay sau đó Lôi đã ngăn bọn họ lại!
Lãnh Thiên Dục không nghĩ ngợi gì nhiều mà nói luôn: “Được, tôi đồng ý!”
- Haha…
Ánh mắt Phong lóe lên tia đắc ý, hắn ngửa đầu cười to. Sau đó hắn chỉ vào Niếp Ngân rồi nói:
- Còn anh thì sao?
Niếp Ngân bước lên một bước, vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879679/quyen-15-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.