- Nhóc Thanh, còn anh nữa đấy - Lăng Thiếu Đường cười ha ha, đôi mắt sáng đầy khí chất vương giả...
- Anh Thiếu Đường, Thanh nhi sao quên anh được! - Lãnh Tang Thanh nở nụcười tươi lộ lúm đồng tiền rồi tiến lên, nghịch ngợm hôn lên mặt anh ta.
Sau đó cô nhìn Kỳ Hinh, đùa giỡn: “Hinh Nhi, anh Thiếu Đường có bắt nạt chị không, nếu có thì nhất định phải nói cho Thanh nhi biết đó”.
Kỳ Hinh cũng mỉm cười, ánh mắt đầy dịu dàng. Cô nhìn Lãnh Tang Thanh,giọng điệu nhẹ nhàng: “Có em ở đây, ai dám bắt nạt chị chứ. Thanh nhi,em đã tốt nghiệp rồi, em có biết anh cả em ngày nào cũng hy vọng em vềnhà không?”
Lãnh Tang Thanh lén liếc mắt nhìn Lãnh Thiên Dụcđứng cách đó không xa, cô cười trộm một cái. Ánh mắt lóe lên tia tinhquái, cô nhẹ giọng nói: - Anh cả em với chồng chị đều là người bá đạovới chuyên chế, nếu em mà về thì làm gì có tự do nữa.
- Thanh nhi! - Còn chưa đợi Kỳ Hinh lên tiếng, giọng nói nghiêm nghị của Lãnh Thiên Dục đã vang lên.
Lãnh Tang Thanh lè lưỡi, sau đó uể oải đi đến trước mặt Lãnh Thiên Dục. Látsau, cô lại mỉm cười, tựa đầu vào lồng ngực ấm áp của hắn, hờn dỗi nói:“Em biết hôm nay các anh tụ họp nên đặc biệt trở về, anh đừng mắng emnữa”.
- Nhóc, em về sao không nói trước cho anh biết để anhbảo người ra đón em! - Vẻ mặt lạnh lẽo của Lãnh Thiên Dục dần ấm áp lên, giọng nói đối với em gái rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879626/quyen-12-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.