Thấy vẻ mặt vốn đangbình tĩnh lại đột nhiên tràn đầy lạnh lẽo và nguy hiểm của Lãnh ThiênDục, Thượng Quan Tuyền cảm thấy rất kì lạ. Cô nhìn Phong rồi lại nhìnLãnh Thiên Dục, hỏi: “Dục, là ai vậy?”
Lãnh Thiên Dục thấyThượng Quan Tuyền tò mò, không biết nên trả lời thế nào. Từ sâu trongtiềm thức hắn đã cực kì ghét việc hai người gặp nhau rồi.
“Lão đại, có cho phép anh ta...”. Phong lại hỏi.
“Nói với anh ta Tuyền không muốn gặp”. Lãnh Thiên Dục lạnh lùng dứt khoát ra lệnh.
“Vâng”. Phong xoay người ra ngoài.
Nhưng những lời này lại khiến Thượng Quan Tuyền bất mãn. Cô hơi nhíu mày, khó hiểu hỏi: “Dục, sao anh không hỏi ý kiến em? Tại sao lại thay em ralệnh như vậy?”
Cô thật sự không rõ tại sao chỉ trong nháy mắt mà sắc mặt hắn lại khó coi đến vậy, càng không lý giải nổi hành vi độctài chuyên chế vừa rồi.
Lãnh Thiên Dục nghe vậy, cong môicười, đôi mắt càng thêm sâu thẳm, khóe miệng ẩn chứa nụ cười lạnh:“Tuyền, em là người của anh nên phải nghe lời anh. Một cô gái ngoan mớiđược đàn ông yêu thương, hiểu chưa?”
Thượng Quan Tuyền nhíumày nhìn Lãnh Thiên Dục, ánh mắt càng thêm bất mãn. Lát sau, cô xoay đầu ra chỗ khác, không thèm nhìn hắn nữa...Diễn-đàn-Lê-Quý-Đôn
“Sao vậy?”
Lãnh Thiên Dục thấy cô như vậy, sắc mặt lại càng thêm lạnh lẽo hơn. Ngón tay hắn giơ lên xoay khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lại...
Cho dù cô có bị mất trí nhớ thì Niếp Ngân vẫn xen giữa hai người sao?
Chết tiệt!
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879540/quyen-10-chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.