Gió thổi nhè nhẹ, đêmlạnh, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống, đồng thời cũng chiếu vào ngườiđàn ông lạnh lùng ngồi trên ghế sofa.
- Phong, xác định con chipkhông có trong tay Niếp Ngân sao? – Vẻ mặt Lãnh Thiên Dục đầy cươngnghị, không nhìn ra biểu cảm gì, giọng điệu lại đầy lạnh lẽo.
-Lão đại, hôm đó chỉ có Thượng Quan Tuyền xuất hiện ở hiện trường, tôicho rằng Thượng Quan Tuyền đã lấy con chip nhưng không giao cho NiếpNgân! – Phong hơi nhíu mày lại đáp lời.
Lãnh Thiên Dục trầm tư,hắn không phải không biết, nếu Niếp Ngân đã có con chip trong tay thìnhất định phải có động tĩnh mới đúng.
Hắn chậm rãi đứng lên, đếngần cửa sổ. Chiếc rèm mềm nhẹ theo làn gió thoảng qua như múa bên cửa sổ càng khiến trong lòng Lãnh Thiên Dục thêm lo lắng.
- Nhóm người ngày hôm đó đã tra ra chưa? – Hắn lại hỏi.
- Chuyện này… Chẳng lẽ không phải người của Niếp Ngân sao? – Phong nghi hoặc hỏi lại.
Lãnh Thiên Dục hừ lạnh một tiếng: “Tuy tôi với anh ta như nước và lửa nhưnganh ta là người làm việc quang minh chính đại, nhóm người đó tuyệt đốikhông phải người của anh ta”.
Phong nghe xong, lập tức quỳ mộtgối xuống: “Xin lão đại trừng phạt, thuộc hạ làm việc không tốt, chưatra ra được thân phận của nhóm người đó”.
Lãnh Thiên Dục xoayngười nhìn Phong, đôi mắt chim ưng hơi nheo lại, hắn không trả lời Phong ngay mà chỉ nhìn anh ta. Một lúc lâu sau mới chậm rãi lên tiếng:“Phong, cậu đi theo tôi nhiều năm như vậy, những chuyện nên học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879482/quyen-9-chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.