Thượng Quan Tuyềnthoải mái khóc to, rồi dần dần cũng ổn định lại tâm trạng. Lãnh ThiênDục cũng không nói gì, chỉ ôm thật chặt cô, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô như muốn an ủi… Đây là lần đầu tiên Lãnh Thiên Dục nhẫn nại đối xửvới một người như vậy, thật sự là thay đổi khiến người ta phải mở rộngtầm mắt.
Mà hình ảnh trai thanh gái lịch đứng ôm nhau cũng thuhút sự chú ý của không ít du khách, nhất là với các cô gái. Nhìn thấyLãnh Thiên Dục đẹp trai xuất sắc như vậy, các cô gái bị cuốn hút đếnchảy nước miếng.
Lãnh Thiên Dục đứng im, mỗi khi có ánh mắt xinhđẹp như muốn quyến rũ nhìn hắn, hắn sẽ dùng ánh mắt lạnh như băng nhìnlại, dọa cho các cô gái hét ầm lên.
Thượng Quan Tuyền dần bình tĩnh lại, chỉ còn tiếng nức nở nghẹn ngào. Cô hơi ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Thật là mất mặt quá mà! Tại sao lại không kìm lòng được mà khóc trước mặt hắn chứ, nhất định là hắn đang thầm cười nhạo cô!
Lãnh Thiên Dục không khó để nhìn thấu suy nghĩ của cô, nhưng hắn cũng chẳngnói gì, chỉ đưa tay vòng qua vòng eo nhỏ nhắn của cô, dẫn cô đi thẳng.
- À... Cái đó… – Thượng Quan Tuyền vừa đi vừa nhẹ giọng mở miệng nói.
- Cái gì? – Âm thanh trầm thấp như có như không vang lên.
Thượng Quan Tuyền cắn môi...
- Thật ngại quá, còn nữa... cám ơn anh! – Cô cúi thấp đầu nói, thật là quá mất thể diện.
Lãnh Thiên Dục dừng lại, nhìn cô: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879404/quyen-7-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.