Thượng Quan Tuyền hờhững nhìn xung quanh, phát hiện ra mấy người vệ sĩ vẫn còn đứng đó. Côcất giọng lạnh lẽo về phía Lãnh Thiên Dục: “Bảo thuộc hạ của anh rangoài hết đi, mau lên”.
Lãnh Thiên Dục nhìn Thượng Quan Tuyền. Một lát sau, hắn lớn tiếng quát: “Tất cả mau lui ra”.
- Lão đại!
- Lui ra!
Mọi người đành nghe theo mệnh lệnh, đi ra ngoài.
- Giờ ở đây chỉ còn tôi và cô, cô muốn thế nào đây? – Đối với khẩu súngđang dí thẳng vào thái dương mình, Lãnh Thiên Dục không hề sợ hãi, ngược lại còn nhàn nhã khoanh hai tay trước ngực, đôi mắt chim ưng nhìn thẳng vào mắt Thượng Quan Tuyền.
Thượng Quan Tuyền khẽ mỉm cười, sauđó từ từ hạ súng xuống, khinh miệt nói: “Thật không ngờ Lãnh Thiên Dụctiên sinh tiếng tăm lẫy lừng lại là hạng người ham sống sợ chết.
Lãnh Thiên Dục không giận mà còn cười, lên tiếng: “Nếu như không phải vậy, cô cho rằng một mình cô có cơ hội đấu lại tôi?”
- Lãnh Thiên Dục, anh... – Đôi mắt xinh đẹp của Thượng Quan Tuyền tràn đầy lửa giận.
Nhưng lời còn chưa kịp nói xong, cô thấy đôi mắt thâm trầm của Lãnh Thiên Dục ánh lên tia chiếm đoạt, hắn duỗi tay, ôm chặt cô vào lòng.
-Anh… tên khốn kiếp này! – Thượng Quan Tuyền không nghĩ Lãnh Thiên Dục sẽ hành động như vậy, nhất thời cảm thấy xấu hổ, hai gò má ửng đỏ nhưngđôi mắt lại đầy lửa giận.
- Thượng Quan Tuyền... – Bàn tay của Lãnh Thiên Dục như chiếc kìm sắt siết chặt eo cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879271/quyen-3-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.