Đêm, thật yên tĩnh!Trên quốc lộ vắng vẻ chỉ có ánh đèn đường leo lắt hắt xuống, bầu trờinổi cơn mưa, ánh đèn mờ phản chiếu lại những giọt nước mưa tinh tế đangtrút xuống.
Một chiếc xe đen sang trọng đang xé màn mưa phóng trên đường quốc lộ, phá đi không khí vốn yên tĩnh.
Đây chính là xe của Lãnh Thiên Dục, người đang lái xe là tài xế riêng. Hắnlười biếng dựa người vào thành ghế, chậm rãi thưởng thức rượu đỏ nướcPháp.
- Lãnh tiên sinh, trời mưa to như vậy, chúng ta có cần điđường vòng không? – Tài xế mở miệng hỏi. Anh ta họ Hứa, đã lái xe choLãnh Thiên Dục gần sáu năm cho nên vẫn quen gọi hắn là “Lãnh tiên sinh”, dù trong trường hợp nào cũng vậy. Mà Lãnh Thiên Dục cũng không quá để ý đến điểm đó.
Lãnh Thiên Dục uống một hớp rượu, nói: “Không cần, tiếp tục lái xe”.
- Vâng, Lãnh tiên sinh.
Tài xế Hứa không hiểu nổi tại sao đêm nay Lãnh tiên sinh không đưa theo vệsĩ đi cùng, ngài ấy hẳn phải là người hiểu rõ nhất mình có nhiều kẻ thùmới đúng, nếu thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì cái mạng của anh ta cũng khó giữ.
Lãnh Thiên Dục như có điều suy nghĩ, đưa mắt nhìncơn mưa đêm ngoài cửa sổ xe, trên mặt lộ vẻ bí hiểm, dáng vẻ tuy uể oảinhưng lại ẩn chứa trong đó tất cả sự hung ác.
Thượng Quan Tuyền!
Trong đầu hắn lập tức nghĩ tới cái tên này, sau đó vẻ đẹp tuyệt mỹ của cô liền hiện lên trong mắt hắn.
Đáy mắt Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-danh-mat-trai-tim-cua-trum-xa-hoi-den/2879245/quyen-3-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.