Chiếc xe bus dừng lại trước điểm đến, từng hàng người lần lượt kéo xuống, đến khi hình ảnh một bé con đã lấm lem bùn đất, đầu tóc có chút rối thất thiểu bước xuống Dịch Chí Hào và Tiết Lam Thư mới biết cô không hề nhìn nhầm
"Tiểu Phong…."
"Mẹ…"
Dực Phong cách cô một đoạn, Nguyệt Ân không giấu nổi vui mừng muốn chạy đến ôm bé con vào lòng cho thỏa nỗi nhung nhớ, chỉ còn một chút nữa thôi là có thể chạm được vào nhau thì sự cố lại ập đến
*kít…."
Tiếng xe phanh gấp vang lên ma sát với mặt đường tạo thành một âm thanh chói tai đến rợn người. Dực Phong ngã xuống, máu chảy ra. Đám người gây ra tai nạn ngay lập tức tháo chạy, cả khung trời đối với Nguyệt Ân lúc này như hoàn toàn sụp đổ, không dám tin và cũng không muốn tin
"Tiểu…Tiểu Phong"
"Tiểu Phongggg"
"Nguyệt Ân" Lam Thư và Dịch Chí Hào cũng vội vàng chạy xuống xe, nhìn hình ảnh một mẹ một con đang ôm nhau máu vẫn không ngừng chảy ra, khung cảnh này tang thương và chua xót đến nao nòng. Dưới con mắt nhìn của một ông trùm xã hội đen như Dịch Chí Hào cũng không khỏi thương cảm và đau lòng
"Nguyệt Ân, chúng ta mau đưa thằng bé đến bệnh viện thôi. Mau lên"
"Chí Hào anh lái xe được không" Lam Thư quay sang cầu cạnh anh. Vốn dĩ cứ tưởng chẳng muốn liên quan đến những đám người này, Huyết Vân Phượng đã vô cùng tàn nhẫn, dù biết nhưng hắn thậm chí còn không muốn nhận lại đứa con này, còn tuyên bố Dịch Chí Hào nếu nhúng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-bac-ty-ban-than-cho-huyet-lanh/452108/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.