"Anh tim đủ chưa, quậy đủ nhà tôi chưa. Quậy đủ rồi thì mời anh về cho. Tôi đã nói chiều nay tôi nghỉ làm do cảm thấy trong người mệt, anh lại nghĩ do tôi giấu Nguyệt Ân đi" 
Huyết Vân Phượng ngồi gục trên nền đất, ánh mắt đờ đẫn tưởng tượng ra dáng vẻ của người nọ hay những lúc xoa đầu, dòng máu nóng trong người lại bắt đầu sôi trào, từng tế bào trong cơ thể như gào thét tên của đối phương 
"Hôm qua chúng tôi vẫn còn rất vui vẻ, sao hôm nay cô ấy lại biến mất chứ. Tôi đã không ngừng tìm kiếm cô ấy, tôi đã tìm cô ấy suốt một ngày rồi. Tại sao vẫn không thấy" 
Lam Thư cũng bị dáng vẻ của hắn làm cho cảm động, một thiếu gia ngạo mạn lạnh lùng luôn coi phụ nữ là thú mua vui cũng có lúc vì một người con gái mà quỵ lụy đau đớn. Tấm chân tình này quả đáng khâm phục, nhưng chỉ đáng tiếc cô và hắn lại quá cách biệt, xét về thân phận cũng vĩnh viễn khó có kết cục viên mãn. Tiết Lam Thư thở dài ngồi xuống bên cạnh hắn 
"Vân Phượng, không biết là Nguyệt Ân có chuyện gì nhưng cô ấy cũng lớn rồi chắc là có chuyện gì nên cô ấy muốn yên tĩnh. Hay cậu chờ cô ấy vài hôm xem sao, có thể khi bình tâm lại cô ấy lại xuất hiện. Trước đây, khi gặp phải chuyện gì cô ấy cũng hay biến mất vài hôm mà" 
Vân Phương hằn học nhìn Lam Thư, đẩy nàng ra rồi lảo đảo bước dậy 
"Không, tôi sẵn sàng từ bỏ cả gia tộc vì cô ấy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-bac-ty-ban-than-cho-huyet-lanh/452101/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.