"Vân Phượng, Vân Phượng….là anh sao" 
Nhìn mỹ thiếu niên say mèm nằm bẹp dí trước cửa nhà cô khiến Nguyệt Ân có chút hốt hoảng. Sao hắn ta có thể mò ra được địa chỉ nhà cô cơ chứ, uống nhiều rượu như vậy đúng là chẳng ra làm sao 
"Vân Phượng, anh mau đứng dậy cho tôi. Mau đứng dậy ngay cho tôi, anh đừng có nằm trước cửa nhà tôi như vậy. Ai mà thấy thì chết tôi đó" 
Nhìn thân thể cao lớn như núi nằm chắn ngang trước cửa nhà, cho dù có cố gắng thế nào cũng không thể lay chuyển. Nguyệt Ân liền mò mẫm tìm trong người hắn điện thoại 
"Anh tưởng anh nằm được ở đây sao hả. Có muốn chết thì cũng không được liên lụy đến tôi, để xem số cảnh sát" 
*bụp* 
"Aaa…." 
Tiếng hét của cô vang lên khi nhìn gương mặt ngà ngà say của hắn giật lấy điện thoại từ tay mình. Ánh mắt mang theo nét tà mị quyến rũ đến khó tả, sự gần gũi thân mật này lại khiến cô có chút gượng gạo 
"Anh… anh" 
"Tôi mệt lắm, chỉ muốn ngủ một lát" 
Câu nói không đầu không cuối của hắn khiến cô cau mày khó hiểu, bờ vai nhỏ bé run run của cô phải chống đỡ cả cơ thể to lớn của nam nhân đổ xuống 
"Nè anh, anh muốn ngủ thì về nhà mà ngủ. Đến nhà tôi ăn vạ làm gì, có cần tôi gọi xe cho không hả" 
Hắn dụi dụi đầu vào cổ cô lắc lắc "Không, muốn ở đây. Muốn ở cùng em, muốn nghe em nói chuyện" 
"..." 
Khó khăn lắm mới lôi hắn vào được nhà, Nguyệt Ân thấy bộ dáng thê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-bac-ty-ban-than-cho-huyet-lanh/452091/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.