"Vân Phượng, con vừa mới trở về đã vội vàng đi đâu vậy hả" 
Huyết Vân Phượng ủ rũ, đã chán ngán với những lời quan tâm thái quá của Huyết phu nhân 
"Con đến thành Cát An" 
"Đến đó làm gì, còn Huyết thị thì sao" 
"Chẳng phải Huyết thị cũng có công ty liên doanh của mình ở đó sao, đến đó mở rộng thị trường hơn không phải tốt hơn sao" 
"Còn con bé Trương Tiểu Nhiễm nó có đi cùng con không" 
Hắn nhìn Huyết phu nhân có chút lạnh nhạt, đáy mắt đầy sự hờ hững và thê lương 
"Bốn năm qua với con như vậy là quá đủ rồi. Bây giờ con không muốn làm theo sự sắp đặt của ba mẹ nữa đâu. Trương Tiểu Nhiễm nếu mẹ còn nhắc đến trước mặt con một lần nữa thì con có thể chắc chắn với mẹ từ nay về sau mẹ sẽ không bao giờ thấy con trai của mình đâu" 
Bốn năm qua khỏi phải nói hắn đã tức giận cha mẹ mình như thế nào. Vì mẹ là người duy nhất hắn còn tôn trọng nên hắn mới ăn nói nhẹ nhàng, còn Huyết đại nhân có khi cả năm trời còn chưa ngồi cùng ăn với nhau một bữa cơm 
"Bà cứ kệ nó đi, nó lớn rồi cũng biết suy nghĩ mình bây giờ không cản nổi nó đâu. Cứ để nó làm những gì mình thích" 
Huyết phu nhân trong lòng có chút hụt hẫng "Còn không phải tại ông cứ ép nó với Tiểu Nhiễm sao, bây giờ thì hay rồi người thì què cụt nằm một chỗ, cổ phiếu công ty Trương gia rớt giá thê thảm. Thật đúng là, ngay từ đầu đáng lẽ tôi không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-bac-ty-ban-than-cho-huyet-lanh/452083/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.