Với những lời bày tỏ đường mật này của hắn cô lại có chút hưởng ứng, cao hứng nói "Hành động gì cơ" 
"Ừm, ví dụ như không để em chịu khổ nữa. Em muốn học tôi cho em toàn tâm toàn ý chuyên tâm vào học hành còn mẹ và em trai của em tôi có thể lo cho họ. Những thứ em cần tôi đều có thể đáp ứng" 
Cô hiểu những lời mà hắn nói không phải hắn coi cô là thực dụng, nhưng Nguyệt Ân từ nhỏ đã được dạy dỗ vô cùng tử tế dĩ nhiên cô không thể nhận những thứ của người khác cho không mình như vậy liền xua tay 
"Thật ra cũng không cần phải như vậy, tôi còn trẻ có tay có chân cũng không bệnh tật gì. Vẫn có thể tự đi làm kiếm tiền lo được cho em trai ăn học đàng hoàng. Dù sao mẹ tôi cũng ở quê, tiền học phí của em trai cũng không quá đắt đỏ" 
"Nhưng mà tôi không muốn em phải quá lao lực làm việc, tôi muốn…" 
Hắn còn chưa dứt lời đột nhiên bên vai truyền đến cảm giác mềm mại quanh chóp mũi là mùi hương nhàn nhạt quen thuộc. Cô đã gục đầu lên vai hắn thiếp đi từ lúc nào, hơi thở đều đặn cùng hàng lông mi dài cong vút khiến Vân Phượng cứ ngắm nhìn mãi. Thời tiết về ban đêm ngày càng lạnh buốt da buốt thịt hắn với tay tìm khiển điều hòa tăng nhiệt độ trong phòng lên một chút, điều chỉnh tư thế cho cô thoải mái nhất nằm trong vòng tay của hắn mà thiếp đi. Để tránh trường hợp cô tỉnh dậy trước liền chuồn mất lần này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-bac-ty-ban-than-cho-huyet-lanh/452077/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.