Tại siêu thị.
“Hải. Lại đây,chiếc áo này rất hợp với em.”
“Hải, em xem bộ này thế nào?”
“Hải...”
Minh Hải tay xách nách mang bao nhiêu là đồ, nhưng có vẻ cô chưa muốn dừng. Trong lòng hắn rất ấm áp, cô chỉ mải chọn đồ, sách vở cho hắn. Cái cảm giác này cứ như là vợ chồng son vậy.
Tường Vi ngắm nghía quầy quần áo nam thật lâu, cô phải mua cho em trai mình quần áo thật bảnh, giúp nó đễ dàng cua về cho cô em dâu đảm đang. Tay cầm chiếc cà vạt nên xem giá, bây giờ cô có tiền, nhưng miệng ăn núi lở, phải tìm kiếm thu nhập ổn định thôi.
“Người yêu của anh thật tinh ý, chiếc cà vạt này là loại thời thượng nhất ở đây đó. Màu đen đỏ cùng với hoạ tiết cách điệu rất hợp với anh“.
Cô nhân viên bán hàng nở một nụ cười tiêu chuẩn, khéo léo đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm. Nghe vậy, Minh Hải bất giác quay lại nhìn chị, mặt bừng một cái đỏ rực đến mang tai. Tim hắn đập mạnh, không biết cô có ghét sự hiểu lầm này.
“Haha, chúng tôi là chị em thôi.”
“A, thật xin lỗi. Con gái tặng cà vạt có nghĩa là muốn “trói” chàng trai lại, nhất thời tôi hiểu lầm.”
“Không sao, gói lại cho tôi cái này nhé.”
“Chị, chị tặng em?”
“Ừ. Chị mua cho em mà. Em cũng sắp trưởng thành, sẽ cần dùng cà vạt đấy.”
“Không, ý em...”
“A, chị đi tính tiền đã.”
Tâm trạng kích động của hắn chìm xuống. Cô không hiểu sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-ac-quy/1986352/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.