Này! Phản ứng của bạn là gì...
Khi thấy người tình của chồng mặc váy cưới trắng muốt đến hôn lễ...
Khi thấy con riêng của chồng không may đẩy chết bào thai 7 tháng tuổi trong bụng...
Khi thấy em trai duy nhất vì cô ta chia tay mà tự tử...
Khi thấy... người gọi là mẹ chồng 10 năm đuổi ra khỏi nhà...
Khi nhìn lại mình...là một mụ đàn bà điên...
Nói tôi nghe.
Phản ứng của bạn, bạn cảm thấy thế nào?
“Ha!...”
“Bạn hỏi tôi?”
“Tôi thì làm gì có quyền phản ứng. Tôi cảm thấy thế nào ai thèm quan tâm?”
“Ha. Haaha...AHHH.”
“Trả con lại cho tôi, con tôi, con tôi! Em trai, em trai tôi đâu rồi. Tôi nói cho mấy người nghe, em trai là thủ khoa, thủ khoa đại học bách khoa đó, á haha,... con! Hải! Aaaaaaaa...”
“Hahaaa...hic, huhuh, hahh. Aaa... Á!”
____
“Này, cô đến phòng bệnh số 13 đi, bệnh nhân mất kiểm soát rồi.”
“Không phải chứ! Tôi không đi. Cô ta phát rồ phát dại rồi lao vào tôi thì sao. Anh ~, kệ cô ta đi, cả ngày có lúc nào bình thường đâu.”
Vị bác sĩ cả người núc ních mỡ, tỏ vẻ khó xử nhưng tay đã chạy loạn trên người cô hộ tá. Bàn tay mập bóp mạnh một bên ngực cô ta, miệng vẫn nghiêm túc.
“Dù sao cô ta cũng ở phòng VIP, nhỡ có gì.”
“Hai năm rồi cô ta có người đến thăm đâu chứ. Rõ ràng là bị vứt bỏ rồi.”
“Nhưng~”
“Đáng ghét~ đêm khuya tĩnh mịch như vậy, không có em anh chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-dich-ac-quy/1986342/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.