Cùng Ma Giáo đánh một trận hết một ngày một đêm đến khi trời sáng mọi người mới kéo thân thể uể oải trở lại doanh trại, đồng thời còn kiêng về rất nhiều người bị thương.
Hắc Ưng bảo cũng có mấy người bị thương, ta thấy bọn họ dìu nhau trở về nhưng không thấy Tiêu Trọng Nam, vội vàng hỏi thăm hắn đi nơi nào.
“Minh chủ gọi bảo chủ đi rồi.” Một đệ tử của Hắc Ưng bảo nói cho ta biết.
Lại qua một canh giờ Tiêu Trọng Nam mới trở về, vừa trở về liền ra lệnh mọi người thu thập hành lý.
“Nhổ trại, chúng ta lập tức trở về Hắc Ưng bảo.”
Ta cảm thấy kỳ quái: “Vội như vậy?”
Theo lý thuyết bọn họ thắng một trận đẹp như vậy chẳng phải là nên ăn mừng chia sẻ thắng lợi sao? Tại sao lại muốn trở về nhanh như vậy?
Tiêu Trọng Nam liếc nhìn ta: “Ngươi còn có việc?”
Ta bị hắn hỏi cảm thấy như mắc nghẹn: “Không……”
Mặt hắn không chút thay đổi: “Không vậy thì lập tức đi thu thập hành lý.”
Ta bĩu môi theo lời đi thu thập đồ đạc, sau nửa canh giờ đội ngũ Hắc Ưng bảo chuẩn bị xuất phát.
Trên đường đi ta cùng Tiêu Trọng Nam tốt xấu cũng có vài lời trò chuyện, nhưng trên đường trở về hắn đột nhiên biến thành người câm, cả ngày không nói một câu, làm đoạn đường đi trở nên hết sức gian nan. Nhưng lúc đó đầy đầu ta đều là bản [ U Hoa bí điển ] kia cũng không để ý sự thay đổi này của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-va-ke-dien/1862172/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.