Edit: Thảo My
"Ngươi thật đáng buồn? Ta lại không buộc ngươi gả cho ta, ngươi hà cớ gì nói đáng thương hay không? Nhiều năm như vậy, ngươi ở trong vương phủ nói một là một, chẳng lẽ ta có bạc đãi ngươi? Ngươi không nên, ngươi không nên gạt ta để Lôi Ngạo Thiên đi vào, ngươi không nên phá hư chuyện tốt của ta."
Sau khi Đông Lý Phong nghe Nam Cung Nhược Lâm nói một bài chỉ trích thật dài, chẳng những không hối ý, ngược lại càng thêm mãnh liệt chỉ trích nàng.
"Đông Lý Phong!" Nam Cung Trọng Khiêm thật sự nghe không nổi nữa, khuê nữ là ở trong thương yêu của hắn lớn lên. Ban đầu nếu như không phải là hắn ta xin ý chỉ tứ hôn, hắn sao lại giao phó hòn ngọc quý trên tay mình vào trong tay hắn ta, mặc dù hắn ta là thân ngoại sinh của mình.
Nam Cung Trọng Khiêm tiến lên đứng trước mặt Đông Lý Phong, giận chỉ vào hắn, mắng: "Làm sao ngươi có thể đối đãi với thê tử mình như thế?"
"Cữu cữu, ngươi đây là lấy nữ nhi kia làm chỗ dựa cho mình? Ngươi nhìn nữ tế (con rể) của ngươi sắp lên làm Hoàng đế, cho nên không sợ gì rồi sao?" Đông Lý Phong rét lạnh hỏi ngược lại.
Mọi người rối rít sững sờ, nghe không hiểu Đông Lý Phong và Nam Cung Trọng Khiêm nói có ý gì? Nếu như bọn họ không đoán sai, chờ một chút phải là Lôi Ngạo Thiên muốn đi lên ngôi vị hoàng đế, nhưng người Lôi Ngạo Thiên cưới là nữ nhi Tô gia, như thế nào có thể là nữ tế của Nam Cung Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565346/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.