Edit: loveyou1111
Beta: Thảo My
Bốn năm sau, trên Tử Long Lĩnh – tổng đàn của Ma Giáo.
Bảo Bảo tròng mắt đen lóe sáng, quay đầu lại nháy mắt nhìn Bối Bối đang sóng vai đi với hắn, nói: "Bối Bối, chúng ta cho mẫu thân một bất ngờ có được hay không?" Trong ngực Bảo Bảo bọc hai quả đào mật chín mọng, trên mặt của hắn đỏ bừng, trên trán tràn ra một tầng mồ hôi mịn, trên y phục có một vài lỗ hổng do bị cắt qua.
Bối Bối nhàn nhạt trừng mắt liếc Bảo Bảo, sửa chữa nói: "Tỷ tỷ."
"Cái gì?" Bảo Bảo biết rõ còn hỏi.
Bối Bối bất đắc dĩ trừng mắt nhìn, dừng bước lại, mặt nghiêm túc nhìn Bảo Bảo, nói: "Bảo Bảo, ta ra đời sớm hơn ngươi, cho nên, ngươi nên gọi ta là tỷ tỷ, mà không phải là Bối Bối."
Chuyện giống vậy, nàng đã sửa chữa Bảo Bảo không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng mỗi lần hắn đều giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, hoặc là căn bản cũng không nghe, vẫn như cũ làm theo ý mình gọi tên nàng. Từ khi bọn họ hiểu chuyện tới nay, hắn không gọi nàng là tỷ tỷ, hắn không phục khi gọi người ra đời sớm hơn mình không tới một khắc đồng hồ Bối Bối là tỷ tỷ, mà là người sinh đôi cùng hắn Bối Bối cũng hiểu được nội tâm của hắn.
Chỉ là lý giải thì lý giải, Bối Bối một ngày ba bữa giống nhau, không phiền không chán cải chính hắn, mặc dù không có bất kỳ hiệu quả gì, nhưng mà, nàng cũng không buông tha. Bối Bối là một tiểu cô nương còn nhỏ tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565325/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.