Edit: Thảo My
Lạc Băng Vũ ôm Phượng cầm trong ngực, cũng theo sát cước bộ phu thê bọn họ.
Chúng hộ pháp nhìn phương hướng gian phòng lầu một của Tâm Nương, lại nhìn bóng lưng phu thê Lôi Ngạo Thiên trên cầu thang, trong lòng không nhịn được một hồi mất mác. Mắt thấy liền muốn biết được sự thật, cứ như vậy lại chặt đứt, bọn họ không phải cố ý muốn làm người khác khó chịu vì thèm sao?
Chúng hộ pháp đều khẽ thở dài một hơi, lòng hiếu kỳ của nhóm người bọn họ còn lớn hơn người khác, không thể lập tức thỏa mãn lòng hiếu kỳ, thật đúng là khó chịu hơn bất cứ điều gì khác.
Mấy người giống như gà trống thua trận, đột nhiên, bọn họ ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy kinh hỉ liếc nhau một cái, nhanh chóng phóng tới phòng Nhị hộ pháp trên lầu hai. Không thể từ trong miệng phu nhân biết, cũng không thể từ trong miệng Lão Cửu biết, càng không thể nào từ trong miệng Tâm Nương biết, nhưng mà, bọn họ hoàn toàn có thể từ trong miệng lão Nhị biết.
Ha ha, thật là bị chuyện buổi tối làm cho thần kinh chậm vài nhịp.
Cọt kẹt... Mạnh mẽ đẩy cửa ra, nhìn gian phòng trống không, bọn họ lại một lần nữa trợn tròn mắt.
Lão Nhị sẽ không định qua đêm ở bên ngoài, không dám trở về khách sạn ngủ chứ?
Thất hộ pháp nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Đại Hộ Pháp và Ngũ hộ pháp, nói: "Lão đại, lão Ngũ, chúng ta đi phòng ta, các ngươi đều bị nội thương, chỗ ta có ít thuốc."
"Được rồi." Đại Hộ Pháp và Ngũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565275/chuong-73-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.