Edit: Thảo My
"Phu nhân mời ngồi." Đại Hộ Pháp từ trong phòng mang ra một cái ghế, hướng về phía Tô Nhược Mộng làm một thế mời.
Tô Nhược Mộng quét nhìn bọn họ một cái, mỉm cười ngồi xuống, ngước mắt nhìn Tứ Hộ Pháp cùng Bát Hộ Pháp đứng ở giữa sân mặt đối mặt, hỏi: "Hai người các ngươi ở mắt chọi gà sao? Khi ta tới làm sao thấy Băng Vũ ở bên ngoài cây nhãn lồng khóc thút thít? Ai tới nói đây là chuyện gì xảy ra?"
Nghe vậy, trên mặt Tứ Hộ Pháp cùng Bát Hộ Pháp đều xẹt qua biểu thần kinh ngạc, ngay sau đó lại nhíu chặt hai hàng chân mày lại.
Trong viện một mảnh yên tĩnh, Nhị Hộ Pháp đã trở về phòng nghe được âm thanh Tô Nhược Mộng, cũng mở cửa đi ra.
Tô Nhược Mộng nhìn Nhị Hộ Pháp đứng ở bên cạnh nàng, nét mặt tươi cười biểu lộ quét xuống làm cho người ta có chút rợn cả tóc gáy, Nhị Hộ Pháp thấy trong lòng giật mình không thôi. Than thở, lại tới, nụ cười này cực kỳ giống Giáo chủ lại tới nữa. Tiếp đó, chính xác mình không có chuyện tốt.
Hắn đây còn chưa than thở xong, Tô Nhược Mộng đã lấy ra tầm mắt khóa trên mặt hắn, từng cái đảo qua chúng hộ pháp, đôi môi đỏ mọng mấp máy: "Mới vừa ta giống như ở ngưỡng cửa viện nghe được ai nói một câu, huynh đệ như tay chân, nữ nhân như quần áo. Lời nói này thật hay, ta thật sự muốn bái hắn ta làm sư phụ."
Chúng hộ pháp ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Không hiểu nàng đang xướng cái tuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565260/chuong-70-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.