Edit: Thảo My
Hắn có chút khẩn trương nhìn về hướng cửa phòng Tô Nhược Mộng, chỉ thấy y nhân một màu hỏa hồng vui mừng, màu đỏ chúc mừng kia chợt tiến trong mắt hắn, nhất thời, phổi đều được lấp đầy từng tầng một, kéo ra tình cảm ấm áp bao vây lấy.
"Oa..." Chúng hộ pháp nhìn Tô Nhược Mộng, đều là không khỏi "Oa" một tiếng.
Đáy mắt Lôi Ngạo Thiên hiện lên tia sáng, nhìn Tô thị và Đoan Mộc Lệ dẫn xuống, uyển chuyển hàm xúc đến Tô Nhược Mộng, khóe miệng không khỏi nhếch lên thật cao, nhìn nàng mang bộ dáng yêu kiều, nhìn dung mạo nàng tựa như thiên tiên, hắn cảm thấy tim mình cũng nhanh muốn nhảy ra ngoài.
Lòng vui sướng vô hạn, tim giống như vạn mũi tên xuyên qua, nhưng hắn lại cắn răng chịu đựng, không cho nụ cười khóe miệng biến mất một giây.
Trên trán đã bắt đầu tràn ra lớp mồ hôi mỏng, Lôi Ngạo Thiên gắt gao nắm chặt tay, gian nan nhịn đau, hưởng thụ vui sướng. Hắn nghiêng đầu khẽ liếc mắt Thất Hộ Pháp một cái, âm thầm nháy mắt ra hiệu cho hắn.
"Ngạo Thiên, hôm nay mẹ giao tay Mộng nhi cho tay ngươi. Từ nay về sau, ngươi nhất định phải nắm tay này thật chặt, bất kể là trời trong hay là mùa mưa, ngươi đều không được buông tay nàng ra. Mẹ đối với ngươi không cầu gì khác, chỉ cần cầu ngươi không bao giờ buông tay Mộng nhi ra, vĩnh viễn bồi ở bên cạnh nàng."
Tô thị có thâm ý riêng, nhìn Lôi Ngạo Thiên đầy ý vị thâm trường, vừa đưa tay Tô Nhược Mộng tới trước mặt hắn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565252/chuong-67-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.