Edit: Thảo My
Đáy mắt nàng hoàn toàn hiện ra sợ hãi bị vứt bỏ, ánh mắt long lanh như nước khảm trên khuôn mặt tròn mập mập, từ ngũ quan xinh xắn này không khó nhìn ra mẹ nàng là một mỹ nhân.
Nghe vậy, nàng ngưng khóc, không xác định nhìn nàng, chứng thực: "Có thật không? Tỷ tỷ không có lừa gạt ta?"
"Thật, không chỉ có tỷ tỷ giúp ngươi tìm mẫu thân, vị thúc thúc này cũng giúp ngươi tìm." Tô Nhược Mộng gật đầu một cái, đưa tay chỉ Lôi Ngạo Thiên, lên tiếng.
"Ta tên là Doãn Ân Nhã, tỷ tỷ, ngươi nhanh lên một chút mang ta đi tìm mẹ ta đi. Nếu như mà ta không tìm được giống như lời nàng nói, mẹ ta nhất định sẽ chết." Doãn Ân Nhã nóng nảy đứng lên, dùng sức lôi kéo tay Tô Nhược Mộng, ra sức lắc lắc.
Sẽ chết? Tại sao phải chết?
Tô Nhược Mộng cùng Lôi Ngạo Thiên, còn có Đại Hộ Pháp, nghe vậy, đều là kinh hãi. Người đang tốt, tại sao phải chết?
Lôi Ngạo Thiên ngồi xổm xuống, nắm chặt lấy tiểu bả vai của Doãn Ân Nhã, hỏi:"Mẹ ngươi tại sao phải chết?"
"Ta cũng không biết, mẹ ta gần đây luôn thổ máu." Doãn Ân Nhã nói xong, trong mắt hiển rõ sợ hãi, âm thanh cũng có chút run rẩy.
Nàng biết người nếu như hộc máu thì sẽ chết, trước kia, ở trong vương phủ nàng nhìn mấy di nương nha hoàn cũng là thổ một búng máu rồi chết. Mà mẹ nàng đã nôn rất lâu, cho nên, nhất định sẽ chết.
Nghĩ tới, nàng sợ thất thanh bật khóc thét lên.
"Oa... Mẹ, mẹ, mẹ người đang ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565223/chuong-60-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.