Edit:Thảo My
Nhìn thấy rừng phong quen thuộc, trong lòng Tô Nhược Mộng vô cùng hưng phấn, thời gian ngắn ngủn chưa tới nửa ngày, nàng cảm giác giống như đã qua nửa thế kỷ, nóng lòng muốn trở về. Nhưng mà, có vài người giống như không vui lòng, để cho nàng mãn nguyện.
Giống như trước mắt, hai người bọn họ bị vây quanh bởi những hắc y nhân mặt lạnh, còn là hắc y nhân bên ngoài, trang phục giống thống nhất như là binh lính Đông Lý, lại giống như không phải binh lính Đông Lý.
"Lôi Ngạo Thiên, ngày này năm sau sẽ chính là ngày giỗ của ngươi, ngươi muốn chúng ta động thủ? Hay là tự mình kết thúc?" Hắc y nhân cầm đầu lạnh lùng nhìn bọn họ, trên mặt lóe ra vẻ đắc ý nồng nặc, giống như hắn đã nhìn thấy Lôi Ngạo Thiên ở trước mặt hắn cầu xin tha thứ.
Hai mắt Lôi Ngạo Thiên híp lại, nhẹ liếc hắn một cái, cười khinh miệt nói: "Hắc Tứ, Hắc Hổ, các ngươi mang theo một đám cao thủ Hắc Các, cùng thiết vệ của Đông Lý Phong, cũng chừng một trăm người, thật là coi trọng gia gia ngươi nha."
"Ngươi... Chết mà còn ngạo mạn như thế, chẳng lẽ ngươi muốn lấy một địch trăm hay sao?" Hắc Tứ giận dữ nhìn chằm chằm hắn, nhìn lướt qua người của bọn họ, nhìn lại hai người bọn họ, cười cười nói: "Chỉ có một mình ngươi, ta lại còn có thể lo lắng. Nhưng mà, bên cạnh ngươi còn có một Tô Nhược Mộng hoàn toàn không biết võ công, ngươi mang theo nàng nghĩ muốn chiến thắng chúng ta sao, đó là chuyện không thể nào."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565218/chuong-59-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.