Edit: Thảo My
"Được rồi, được rồi! Mắt mọi người đều đỏ giống như mắt thỏ rồi. Chuyện nói ra, trong lòng sẽ không còn áp lực nữa, buông bỏ chuyện cũ, chuẩn bị hành trang đi về phía trước không phải rất tốt sao? Về sau, mọi người chúng ta cùng nhau sống thật vui vẻ ở Tử Long lĩnh, quên chuyện không vui vẻ trước đi."
Tô Nhược Mộng nhìn họ vẫn còn lau lệ như cũ, nhẹ chau mày lại, trầm ngâm một lát, vội vàng đổi chủ đề: "Mẹ, người không phải là có rất nhiều lời muốn nói cùng Lôi bá mẫu sao?"
"Nói cái gì?" Tô thị sững sờ, đầu óc mơ hồ nhìn nàng.
"Người không phải thường xuyên hỏi hắn, khi nào Lôi bá phụ cùng Lôi bá mẫu trở lại sao?" Tô Nhược Mộng có chút phát điên, sao vào lúc này Tô thị lại không có chút nào phối hợp với nàng? Chẳng lẽ muốn nàng nói rõ ra? Vì vậy, nàng hết cách đưa tay chỉ Lôi Ngạo Thiên, trợ giúp nàng khôi phục ‘ trí nhớ ’.
Rõ ràng nàng ngày ngày lẩm bẩm chuyện tình, vào lúc này cư nhiên giả bộ ngốc?
Nếu như không phải là đổi đề tài làm cho mọi người vui vẻ, nàng mới không lấy chính mình ra ‘ xử lý ’. Chỉ là, nếu như có thể khiến mọi người khôi phục không khí vui vẻ, nàng cũng không sao cả, bây giờ dù sao mình là thật có chút muốn lập gia đình.
Gả cho hắn, ở gần hắn, cho hắn một gia đình hạnh phúc, để cho lòng hắn không còn cô đơn nữa.
Ngày mai không biết có cái gì đang chờ bọn họ, nàng chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565210/chuong-57-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.