Edit: Tiểu Linh Đang.
"Cái gì?" Chúng hộ pháp nhất tề nhìn về phía Tứ hộ pháp, tìm tòi nghiên cứu quan sát hắn, người này uống lộn thuốc sao? Trước kia hắn cùng Lão Cửu không hợp nhau, mỗi câu nói ra đều không quên tổn hại người khác, làm sao bây giờ lại biết thương hoa rồi hả ?
Có vấn đề!
Tứ hộ pháp nhìn bộ dáng của bọn họ, không khỏi bối rối, ngập ngừng: "Các ngươi làm sao vậy? Ta cũng chỉ là bàn việc thôi."
"Có phải hay không là có. . . ?" Đoan Mộc Lệ nửa vui nửa buồn nhìn bụng của Tô Nhược Mộng, ấp a ấp úng, không đem lời nói hết ra.
Bà buồn là vì bọn họ chưa thành thân, nếu như lúc này có đứa bé, như vậy sẽ không phải bị người ta cười chê sao? Vui chính là, nếu quả như thật có, tỷ tỷ kia có tôn nhi rồi, Ngạo Thiên cũng có gia đình chân chính của mình.
Lời của bà không cần nói hết, những thứ bình thường như vậy những hộ pháp cũng có thể nhìn ra, hơn nữa ăn ý hiểu ý tứ trong lời nói của bà.
Nhị hộ pháp vuốt đầu, cười khúc khích nói: "Có thể là tiểu Giáo chủ đang gây sự."
Chúng hộ pháp mang bộ mặt vui mừng lên tiếng phụ họa: "Nhất định là tiểu Giáo chủ bướng bỉnh, ha ha ha. . ."
"Cái gì?" Tô Nhược Mộng đỏ mặt, não đầy vạch đen nhìn chằm chằm mấy hộ pháp đang chăm chú nhìn bụng của mình, quẫn bách nói: "Các ngươi quả nhiên lại quên uống thuốc." Nói xong, nàng xoay người đi về phía xe ngựa.
Lôi Ngạo Thiên theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-phu-nhan-bao-ngai-di-lam-ruong/1565188/chuong-53-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.