Ed: Jang Bò
Thương thế của Thủy Hành Ca khôi phục chậm hơn ta tưởng, đã qua mười ngày, vết thương trên mặt ta đã chuyển biến tốt, nhưng vết thương trên cánh tay hắn lại dần dần biến thành màu đen. Rõ ràng không có độc, nhưng nhìn thật giống như đã không thể vãn hồi. Sắc mặt hắn trừ hơi có vẻ tái nhợt, cũng không nhìn ra bất cứ suy yếu gì. Nội tâm hắn quá cường hãn đi, bị cắm mấy đao cũng không có việc gì, nếu là ta, đã sớm gục xuống rồi.
Giúp hắn thay thuốc xong, rốt cuộc ta vẫn không nhịn được nhắc nhở: "Một đường đi tới đây, mấy đại phu đó đều không thể tin được. Nếu cứ như vậy, cánh tay của ngài có thể sẽ bị phế, hay là chúng ta đi tới chỗ Vạn thần y đi?"
"Không cần, rất nhanh sẽ tốt lên thôi." Hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, lại hỏi: "Đã sắp mùng một rồi hả ?"
"Ừ, qua hai ngày nữa là mùng một rồi." Ta nén cười: "Chẳng lẽ Giáo chủ đại nhân lại muốn đi ra ngoài một ngày?"
Thủy Hành Ca khen ngợi nói: "Đã đoán đúng."
". . . . . . Ngài . . . . ." Ta yên lặng nghĩ, Thủy Hành Ca ngài so với nguyệt sự mỗi tháng của nữ tử còn muốn đúng giờ hơn, nghĩ xong ta bèn đi rót nước, khi trở về thấy bụng quặn đau, thật sự là nguyệt sự tới.
Nằm lỳ một đêm ở trên giường đau chết đi sống lại, Thủy Hành Ca ở bên ngoài gõ cửa nói: "Lên đường", ta khoác áo giùng giằng đứng dậy, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-nguoi-lai-bien-than/1961305/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.