Ed: Jang Bò
Tỉnh dậy, Thủy Hành Ca không giống như mấy nam nhân trong thoại bản thông tục, canh giữ bên cạnh cô nương đang bị tổn thương tâm hồn. Chỉ là suy nghĩ một chút, nếu vừa mở mắt, nhìn thấy hắn bên cạnh, đoán chừng ta phải kêu sắc lang mới đúng phản ứng bình thường.
Sáng sớm tự châm chọc mình xong, đã lại thấy mình mạnh khỏe như vâm. Ta tâm tình thật tốt, mở cửa đón ánh nắng duỗi lưng một cái, sau đó trời đất tối đen. . . . . . Không đúng, là mặt đen của Tống Nghị từ trên mái hiên phi người tiến vào. . . . . .
Thấy Tống Nghị, ta theo bản năng rụt đầu, hận không thể biến thành rùa đen. Lúc này ngược lại hắn khách khí ôm quyền: "Thẩm cô nương."
Ta lúng túng khoát khoát tay, chỉ hy vọng hắn không châm chọc ta da mặt dày, lại dính vào bên cạnh Thủy Hành Ca.
Sắc mặt của Tống Nghị so với ta còn lúng túng hơn, hình như ửng đỏ, mới nói: "Trước nay vẫn hiểu lầm cô nương, là lỗi của tại hạ. Lần này cô nương bởi vì Ma Giáo phải chịu liên lụy, ta vẫn còn trách lầm cô, tại hạ muốn nói lời xin lỗi với cô nương."
" Thủy Hành Ca đã nói với ngài?"
"Giáo chủ đã nói hết với thuộc hạ."
Ta thở ra một hơi, bên tai liền vang lên tiếng cười khẽ, chúng ta cùng nhau nhìn ra ngoài, chỉ thấy Vũ Thiên Tầm cũng từ trên nóc nhà nhảy vào trong, vỗ tay một cái: "Tống hộ pháp, ta đã nói qua, Giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-nguoi-lai-bien-than/1961263/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.