Chương trước
Chương sau
Ed: Jang Bò

Mặc dù cảm thấy không ổn, nhưng càng ngày việc biến thân của hắn càng không ổn định, ta cùng hắn thay đổi cũng thấy an tâm hơn. Có câu gọi là...... đã thành thói quen......

Ngày mới, ta giao phó cho hắn những chuyện ta vẫn làm trong ngày, miễn để Đông Đông phát hiện chúng ta có gì không đúng, theo kinh nghiệm hoán đổi, ngắn nhất một ngày, dài nhất hai ngày là có thể khôi phục, cũng không quá vướng bận. Chỉ là nghĩ đến việc sẽ bị Tiền Lai Lai châm giống như con nhím ta không khỏi đau lòng một hồi......

Ăn cơm xong, như thường ngày Thủy Hành Ca mang giỏ ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn. Ta ở trong phòng châm cứu nửa canh giờ, nhịn đến mức mặt mũi vặn vẹo, Tiền Lai Lai kỳ quái nhìn ta mấy lần, chọc chọc mặt của ta nói: "Thủy Hành Ca, sao cứ cách một đoạn thời gian ngươi lại trở nên...... Trở nên có điểm giống với nàng dâu điên của ngươi?"

Ta vung quả đấm: "Còn dám trêu nghẹo Thu Thu ta sẽ hành hung ngươi."

"......"

"Ngao...... Châm, châm đừng loạn châm! Ngao! Ngươi đủ rồi! Y đức, y đức ở đâu!"

Sau khi Tiền Lai Lai cùng Thủy Hành Uyên đi, Thủy Hành Ca vẫn chưa có trở lại, ta chậm rãi mặc y phục vào, hắn sẽ không bị lạc ở ngoài chợ chứ. Còn chưa mặc xong y phục, đã thấy Đông Đông men theo tường dò xét tiến vào: "Tỷ phu."

Không đợi ta nói, nàng đã đi vào, cầm lấy y phục khoác lên cho ta. Ta giơ tay lên xỏ vào trong áo, nàng cúi đầu buộc đai lưng cho ta, cuốn gọn từng vòng. Tất cả các động tác rất tự nhiên, chờ đến lúc mặc xong, ta mới phản ứng được...... Đây không phải là thân thể của Thẩm Thu ta, mà đây là Thủy Hành Ca a!

Ta vội vàng lui lại hai bước: "Ngươi...ngươi đi ra ngoài đi."

Đông Đông nghiêng đầu, lúc này mới xoay người, cuối cùng lại quay đầu lại: "Tỷ phu, người thích Thu tỷ tỷ ở điểm nào?"

"À?" Ta nghĩ nghĩ, Thủy Hành Ca yêu thích ta ở điểm nào? Tướng mạo khẳng định không phải, lâu ngày sinh tình? Ta sờ sờ cằm, suy nghĩ một phen, đáp: "Tính khí tốt."

Đông Đông hé miệng cười cười: "Thu tỷ tỷ tính khí mới là không tốt, hơn nữa còn rất đần, khi còn bé Ca Ca Tỷ Tỷ nào cũng có thể lừa nàng, nàng luôn bị lừa."

Ta ngẩn người, không biết nàng đang nói đùa hay còn có ý gì.

"Tỷ phu." Đông Đông chân thành đi tới, thân thể dựa nhẹ vào ta, cầm tay của ta, âm thanh êm dịu: "Ta và Thu tỷ tỷ dáng dấp giống nhau, nhưng tính khí lại tốt hơn nhiều, hơn nữa...... Tư thái cũng càng tốt hơn."

Dứt lời, nàng cầm tay ta dán lên ngực mình. Ta kinh hãi thiếu chút nữa một cước đá văng nàng, đẩy nàng ra, nhìn vẻ mặt xấu hổ của nàng, ta chợt hiểu vì sao Thủy Hành Ca muốn ta đưa Đông Đông đi chuyển thế. Nếu như hắn nói cho ta biết Đông Đông vô lễ với hắn, không đúng, "Quyến rũ" hắn, ta chắc chắn sẽ không tin, mặc dù tin, cũng chắc chắn sẽ rất khổ sở. Cho nên thà để mình bị mang ác danh đuổi tiểu di, cũng không muốn nói cho ta biết chân tướng.

Đông Đông từng bước đến gần, đôi môi đỏ mọng ướt át, ánh mắt bi thương: "Tỷ phu, Đông Nhi chắc chắn sẽ phục vụ người thật tốt."

Dứt lời, nàng từng bước tiến tới, từng bước cởi, đảo mắt đã sắp cởi xong rồi. Ta thiếu chút nữa thì cho nàng một cái tát: "Thủy Hành Ca là tỷ phu của ngươi! Phu quân của thân tỷ tỷ ngươi đó!"

Đông Đông cười cười: "Không phải là chưa thành thân sao? Ta vẫn còn có cơ hội. Đông Nhi ngoan như vậy, tỷ phu thật sự không yêu thương sao? Thu tỷ tỷ đần như vậy, rốt cuộc có điểm gì để ưa thích?"

Ta nhẫn nhịn nỗi đau trong lòng, giơ tay lên tát nàng một cái: "Ta quá thất vọng về ngươi rồi! Thẩm Xuân như thế, Thẩm Hạ như thế, đến ngươi cũng giống vậy!"

Nàng ngạc nhiên nhìn ta, ôm mặt ánh mắt nghi ngờ. Cửa gỗ lặng lẽ bị đẩy ra, Thủy Hành Ca yên lặng đứng ở bên ngoài, nhìn chúng ta. Đông Đông chợt thả lỏng, đi tới ôm cánh tay của hắn: "Tỷ, tỷ đã về rồi."

Thủy Hành Ca đẩy tay nàng ra, đi tới chỗ ta, kéo tay ta đi.

Đông Đông biến sắc: "Tỷ, tỷ...... Có phải tỷ đã nghe được cái gì không?"

Thủy Hành Ca không đáp, một đường kéo ta ra ngoài cửa, đi xa mới nói: "Thu Thu."

"Ưmh...... Ta không sao." Ta dừng bước, "Không đúng, là ta quá khổ rồi." Ta nghiêm túc hỏi hắn: "Thủy Hành Ca, chàng nói xem có phải ta có thể chất đặc biệt có thể hấp dẫn cặn bã?"

"......"

"Hơn nữa còn đều là thân tỷ muội, đời trước nhất định là ta đã thiếu họ cái gì, cho nên kiếp này mới muốn ta trả lại."

"Thu Thu......"

Ta cúi đầu, chôn ở trên bả vai hắn, vốn là nghĩ sẽ thống khoái khóc một trận, nhưng loại chiều cao chênh lệch này thật sự quá đau khổ, khom lưng một hồi nước mắt không ra, eo thì đau không chịu nổi. Ta yên lặng nắm quyền, lần sau nếu hắn cúi người hôn ta, ta nhất định sẽ ngoan ngoãn nhón chân lên!

Thủy Hành Ca nói: "Nàng ta vừa là thân muội muội của nàng, cũng là người ân công đang tìm, hôm nay nàng ta không chịu đi Luân Hồi Đạo, nhưng cũng không thể cùng đi theo chúng ta nữa."

Ta gật đầu, không phải là không muốn giữ Đông Đông lại, chỉ là bây giờ đã không còn cách nào tâm bình khí hòa ở cùng nàng nữa. Hơn nữa cuối cùng ta cũng không thể thả người mình thích để cho nàng mập mờ lấn tới, muốn ta chắp tay nhường cho, ta không muốn, cũng không thể, Thủy Hành Ca là người, không phải hàng hóa. Nếu như Đông Đông muốn tiền vàng tài bảo, ta sẽ không nhăn mày một dù chỉ một chút.

Chúng ta ngồi ở quán trà đến gần tối, cuối cùng vẫn quyết

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.