Nguồn: EbookTruyen.VN 
Phản ứng đầu tiên của Diệp Hữu là rời khỏi thủy trại. 
Nhưng trước khi đi y đã dặn: “Nếu lát nữa ma đầu quay lại, các ngươi cứ nói với lão là ta với sư huynh dẫn một nhóm người đi chặn đằng trước bọn chúng.” 
Trại chủ hoảng hốt: “Lão còn quay lại hả?” 
Diệp Hữu nói: “Tất nhiên là lão sẽ quay lại.” 
Trại chủ hỏi: “Vì sao?” 
Diệp Hữu đáp: “Vì ta ở đây.” 
Trại chủ giật mình: “A?” 
Đinh Hỉ Lai với đám thiếu bang chủ túm tụm một góc gần cửa, nghe vậy liền chạy đến nhìn y, muốn biết sau đó sẽ xảy ra chuyện gì. 
Diệp Hữu nhìn bọn họ: “Các người chỉ cần ở yên trong phòng đừng đi ra, lão sẽ không làm gì các ngươi,” y nói xong liền nhìn sang trại chủ, “Ngươi cũng vậy, phái người đi trả lời lão là được, đừng tùy tiện tìm chết, lỡ như lão không vui có thể sẽ tiện tay giết người luôn đấy.” 
Trại chủ không đáp lại y, mà nhìn Tạ Quân Minh: “Ca, ngươi thì sao?” 
Tạ Quân Minh đáp: “Tất nhiên là ta sẽ đi theo bọn họ.” 
Trại chủ nói: “Vậy ta cũng đi cùng.” 
Diệp Hữu: “Trại chủ…” 
“Hiểu công tử, ta muốn đi theo ca ta, không phải đi theo ngươi,” trại chủ ngắt lời y, vẫn nhìn Tạ Quân Minh, nhưng những người biết rõ sự thật đều hiểu hắn đang nói với Diệp Hữu và Tạ Quân Minh, “Huynh đệ phải có phúc cùng hưởng, ta đã biết chuyện rồi thì sẽ không bàng quan đứng nhìn. Một câu thôi, có xem ta là huynh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2875146/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.