Phỏng đoán của Diệp Hữu rất nhanh đã được chứng thực.
Mệnh lệnh vừa ra, đám dược nhân kia cứ như không nhìn thấy người khác, dù ai khiêu khích cũng không dời mắt đi.
Bọn chúng có nội lực cao, không biết đau, dù bị chém hai chân vẫn gào thét lao về phía trước, trừ khi là chết, nếu không không có ai có thể ngăn cản chúng. Đáng sợ là chúng còn biết khinh công, không phải đi cùng một đường mà lao ầm ầm trên các con đường nhỏ. Nếu không phải có người của ‘Nguyệt Ảnh’ và ‘Thương Khung’ chặn lại, đám người kia đã vọt lên nóc nhà rồi.
Lúc này, đám dược nhân đã gần trăm người, khắp nơi máu chảy thành sông, người ngã ngựa đổ, bạch đạo gần như bó tay không thể làm gì.
Đinh Hỉ Lai hoảng sợ mà nhìn, chỉ thấy sát khí cuồn cuộn cùng hơi thở điên cuồng lạnh lẽo xoắn bện vào nhau ập đến, trong nháy mắt hắn thậm chí còn cảm giác mình ngửi được mùi máu tươi nồng nặc.
Mặt hắn càng trắng hơn, nhìn sang Hiểu công tử.
Diệp Hữu đứng im không nhúc nhích.
Trên mặt y quấn băng vải, vì híp mắt mà không thể nhìn ra chút cảm xúc nào.
Văn Nhân Hằng đứng bên cạnh y, vẻ mặt vẫn như ngày thường, cứ như không hề thấy đám dược nhân bên dưới.
Đinh Hỉ Lai đợi một lúc, thấy dược nhân lại đến gần hơn, thậm chí có hai tên còn phá được vòng vây của bạch đạo, vọt thẳng hơn mười trượng mới bị ngăn lại lần nữa. Hắn thấy Hiểu công tử với Văn Nhân Hằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2875131/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.