Vãn Bình Yển là một thủy vực rộng lớn, làng chài xung quanh cũng phải hơn mười.
Có một thủy trại đặt ở nơi đây, quy mô không lớn, nhưng thực lực mạnh, không thể khinh thường.
Quan trọng là, nó là môn phái hắc đạo.
Bởi vậy khi “Diệp giáo chủ” vừa nói xong, đã có người hỏi ngay: “Nếu không có thì sao đây?”
Bách Lý trưởng lão đáp: “Vậy cũng chẳng mất thời gian là bao.”
Người vừa nói lúc trước lại hỏi: “Vậy nếu các ngươi cấu kết với người của Trầm Hồng trại, đặt bẫy cho bọn ta thì sao?”
“Bây giờ bạch đạo có bao nhiêu người, thủy trại lại có bao nhiêu người, ngươi không biết đếm sao?” Không đợi Bách Lý trưởng lão lên tiếng, Tạ Quân Minh đã chậm rãi đi tới, nhìn người nọ nói, “Ngươi không có gan đến thì nói thẳng đi, ta cũng đâu cười chê ngươi đâu, có phải không bảo bối?”
Bách Lý trưởng lão: “Ừ.”
Tạ Quân Minh nhìn hắn, không nhịn được nắm chặt tay: “Bảo bối, ngươi bây giờ mới đúng là lấy chồng theo chồng gả chó theo chó, ta nói gì cũng lên tiếng đáp lại, làm ta rất cảm động.”
“…” Bách Lý trưởng lão run run môi.
Hắn nghe hiểu Tạ Quân Minh đang ghét bỏ hắn không độc miệng như giáo chủ, cũng không biết trào phúng người ta —— mẹ kiếp đó là chuyện hắn muốn là được à!
Văn Nhân Hằng và Diệp Hữu mặc kệ bọn họ giằng co, nhìn về phía các tiền bối.
“Chỉ cần làm nhanh, thì quân trắng không thể truyền kịp tin tức,” Văn Nhân Hằng nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2875125/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.