Trung Thu đã qua, nhưng trăng vẫn rất sáng, cả ngọn núi đều được bao phủ bởi một lớp ánh sáng trắng bàng bạc.
Một đám người ẩn nấp cạnh Thiếu Lâm, đang chờ tin. Không biết đã qua bao lâu, người cầm đầu nhíu mày: “Giờ nào rồi, sao vẫn không có động tĩnh gì?”
“Theo lý thì đã ra tay rồi,” Người bên cạnh suy đoán, “Nghe nói trước khi đi Thiếu Lâm và Võ Đang đã phái không ít người ở lại bảo vệ Kỷ thần y, liệu có phải bọn họ không tìm được cơ hội không?”
Người cầm đầu im lặng.
Người bên cạnh nói: “Trước đó bọn họ đã bị trói lại dẫn vào, có thể vẫn chưa được thả, hoặc là Thiếu Lâm trông giữ quá chặt, bọn họ không có cách nào lại gần Kỷ thần y.”
Người cầm đầu gật gật đầu.
Người bên cạnh nói tiếp: “Hay là chúng ta xông vào?”
“Không được, không biết rõ tình hình bên trong là thế nào, tùy tiện ra tay chỉ đánh rắn động cỏ thôi,” Người cầm đầu nói, “Trừ khi chắc chắn mười phần.”
Người bên cạnh hỏi: “Vậy chúng ta…?”
Người cầm đầu nói: “Đợi một lúc nữa, không được thì lui.”
Người bên cạnh “Ừ” một tiếng, tiếp tục kiên nhẫn chờ.
Lúc này Hắc trưởng lão cũng dẫn theo một đám người canh giữ gần đó.
Ám vệ yên lặng trở về, nói với hắn trong rừng cây bên kia hình như có mấy người.
Hắc trưởng lão: “Quả nhiên là có.”
Giáo chủ nhà bọn họ hai ngày trước đã trở lại, đoán rằng quân trắng sẽ bao vây Thiếu Lâm lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2875097/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.