Bóng đêm im lặng bao phủ bầu trời, vầng trăng tròn lấp lánh trên không trung.
Trong tiểu viện phủ đầy ánh trăng, đêm tối vắng lặng.
Diệp Hữu thay áo bào màu đen ngồi trên ghế đá trong sân, chậm rãi vân vê quân cờ. Đào cô nương ngồi đối diện y, nhìn chằm chằm ván cờ dưới ánh trăng, ngẫm nghĩ một lúc, đặt xuống một quân cờ. Khóe miệng Diệp Hữu nhếch lên, như là đã sớm đoán được, ngay sau đó đặt xuống một quân.
Đào cô nương nhìn nhìn, nói: "Lại theo ý ngươi".
Diệp Hữu cười nói: "Nếu ta cố ý nhường ngươi, vậy chẳng phải sẽ chọc giận ngươi sao?".
Đào cô nương: "Ngươi có thể đừng để ta nhận ra".
Diệp Hữu nghe lời, nói: "Được, ván tiếp theo nhường ngươi".
Đào cô nương không nói gì, chuyên tâm chơi xong ván này, kết quả lúc kết thúc lại phát hiện mình chỉ thua nửa nước, lúc này mới biết ngay từ đầu Diệp Hữu đã nhường cho mình, quả nhiên không để nàng nhận ra. Nàng bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi đúng là..."
Diệp Hữu hỏi: "Sao?".
Cách đó không xa vang lên một giọng nói: "Đúng là rất đáng hận".
Tiếng vừa dứt, Tần Nguyệt Miên rảo bước qua cổng tròn, cười đi về phía bọn họ.
Dựa theo kế hoạch của Diệp Hữu và Văn Nhân Hằng, sáng sớm hôm nay hắn đã đến tìm Đào cô nương uống trà, nhắc mấy câu về Diệp Hữu, thành công mời được mỹ nhân xuống núi du ngoạn dưới ánh mắt hâm mộ của cả đám người. Mà trưởng lão Ma Giáo đã sớm nhận được lệnh của giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2875069/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.