Đao ba nam tự vào nhà bếp nấu ăn, bưng đến cửa phòng môn chủ, thấy người chịu tổn thương đang quay lưng về phía bọn hắn nằm trên giường, liền khuyên nhủ: "Hiểu thiếu gia, ăn chút gì đi". 
Diệp Hữu không lên tiếng, nếu không phải ngực còn nhấp nhô thì chẳng khác gì đã chết cả. Đao ba nam nhớ đến phong thái ngày xưa của Diệp giáo chủ, nhìn y bây giờ lại như vầy, hiểu sâu sắc chữ "tình" hại người nặng thế nào, cầu xin nhìn môn chủ. 
Văn Nhân Hằng nói: "Để xuống đi, để ta khuyên y". 
Đao ba nam gật đầu, bỏ đồ xuống rồi đi, trước khi đi lại nhìn thoáng qua môn chủ. 
Không biết có phải là ảo giác hay không, hắn cứ cảm thấy lúc môn chủ nói chuyện thì hơi thở hơi loạn, nghĩ đến Hiểu thiếu gia biến thành như vầy, môn chủ cũng phải chịu đau đớn quá lớn. 
Hắn thấy đau lòng, nghĩ thầm nếu hai người có thể ở bên nhau thì tốt rồi. 
Diệp Hữu nghe tiếng cửa phòng đóng lại, vội lật người sang. 
Bởi vì không cần kìm hơi thở nữa, y liền thở dồn dập – trước khi đồ ăn đưa đến, sư huynh nhà y đang đè trên người y mà trêu chọc, khiến y mềm nhũn cả người, nếu cởi mảnh vải trên mặt ra thì chắc chắn sẽ thấy hai tai y đỏ bừng. 
Đầu sỏ gây tội chậm rãi đứng lên, ngồi xuống trước mặt y. 
Diệp Hữu nói: "Ta phải ăn". 
Văn Nhân Hằng chống hai tay hai bên y, giam người ở trên giường, hỏi: "Người rất có thể do Tạ Quân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2875052/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.