Trong đầu Phương tiểu thần y hình như chỉ có sách thuốc và người bệnh.
Hắn nói muốn thời thời khắc khắc theo dõi Hiểu công tử, liền định bắt đầu từ đêm nay sẽ ở đây luôn.
Lúc đao ba nam tiễn Ngụy công tử và Dương công tử ra cửa, thì không dám nhìn mặt môn chủ nhà hắn nữa.
Hai người Ngụy Dương biết từ trước đến nay Văn Nhân Hằng luôn ở cùng với sư đệ mình, trước khi đi không nhịn được bội phục nhìn tiểu thần y, thấy tiểu thần y ngồi thẳng tắp, đang lật xem một quyển sách thuốc, thầm nghĩ suy nghĩ đơn thuần không phải là không có chỗ xấu.
Ngụy Giang Việt muốn nhìn sắc mặt của Văn Nhân Hằng, nhưng tầm mắt chuyển qua, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại rơi lên người Hiểu công tử.
Diệp Hữu hình như cảm giác được, giương mắt lên nhìn hắn.
Bình thường y quấn băng vải trắng, trên mặt chỉ lộ vài lỗ khiến người ta không muốn nhìn nhiều, nhưng bây giờ băng vải được cởi hết, được mái tóc đen làm nổi bật lên, Ngụy Giang Việt bỗng phát hiện màu mắt của y rất nhạt, tuy vẻ mặt là tùy ý, nhưng bởi vì rất sắc bén, nên dường như xen lẫn một tia lạnh lùng, như là có thể nhìn thấu lòng người vậy.
Đứng ở trên cao, không thể chạm vào.
Ngụy Giang Việt ngừng thử, không tự nhiên lắm vội vàng dời mắt đi.
Sau khi người đi, căn phòng liền yên tĩnh.
Phương tiểu thần y liếc thấy Văn Nhân Hằng trở về, ngẩng đầu khỏi sách thuốc nói với hắn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2874995/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.