Người nói chuyện với Văn Nhân Hằng là một vị công tử trẻ tuổi, mắt sáng mày kiếm, trên mặt có vài phần ngạo khí. 
Lúc thấy Diệp Hữu vào cửa, hắn đánh giá nhìn nhìn: "Đây là sư đệ ngươi?" 
Văn Nhân Hằng gật đầu, cười nhìn sư đệ: "Về rồi?" 
Diệp Hữu "ừm", nghe thấy sư huynh nhà y giới thiệu đây là Ngụy công tử, liền lễ phép lên tiếng chào hỏi. Ngụy công tử khẽ gật đầu, không quấy rầy bọn họ nữa, liền cáo từ. Diệp Hữu rót cho mình một chén nước, thấy sư huynh tiễn người trở về, hỏi: "Hắn là con trai của Ngụy trang chủ?" 
"Ừ, là nhị công tử nhà ông ấy," Văn Nhân Hằng đi đến bên cạnh y ngồi xuống, ngửi ngửi, "Ngươi uống rượu?" 
Diệp Hữu ngay cả mắt cũng không nháy: "Không có." 
Văn Nhân Hằng nhìn y. 
"Người ngồi bên cạnh ta uống nhiều rượu, cho nên dính chút mùi rượu," Diệp Hữu tìm đại một lý do ứng phó, đổi đề tài rất nhanh, "Ngụy công tử tìm ngươi là vì muội muội của hắn à? Hắn không phải là ý của Ngụy trang chủ đó chứ?" 
Văn Nhân Hằng cũng không tò mò y nghe được chuyện này từ đâu, lên tiếng nói: "Chắc là tự hắn muốn hỏi." 
Diệp Hữu chỉ biết thế, Ngụy trang chủ nhìn khéo đưa đẩy, sẽ không hấp tấp nóng nảy như vậy. 
Y có ý muốn nói đừng lấy y ra gánh trách nhiệm, nhưng lại nghĩ đến sư huynh và Ngụy gia có giao tình bao nhiêu năm, sợ là không thể nói quá rõ ràng, từ chối thẳng thừng được, chỉ có thể kéo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-lac-duong-ky/2874962/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.