Giáo chủ sống không thể yêu nằm ở trên giường mềm mại giả chết.
Thị nữ ở một bên bóc nho cho hắn.
Giáo chủ kêu rên: Đàn Giáo kia lúc nào mới đến, cũng nửa tháng rồi, căn bản là một cái bóng cũng chả thấy.
Giáo chủ càng nghĩ càng giận, cuối cùng để thị nữ mời Tả Hữu hộ pháp đến.
Tả hộ pháp gần đây dường như rất thoải mái, nghía qua cũng có thể thấy được cằm đôi, giáo chủ lần này càng tức giận hơn, muốn nhặt thứ gì đó đập gã. Kết quả tiện tay cầm lên, là quả táo, vì vậy giáo chủ duỗi cánh tay, hừ hừ tự mình ăn.
Quả táo giòn, ăn ngon.
Tả hộ pháp hỏi: Giáo chủ tìm thuộc hạ có chuyện gì?
Giáo chủ không để ý tới gã, đến khi cả quả táo đều xuống bụng mới nhổ hạt đập vào gã, cả giận nói: Ngươi gạt ta đúng không? Đàn Giáo căn bản sẽ không đến.
Tả hộ pháp nói: Ồ, giáo chủ, sao ngài biết? Sau khi nói xong bịt miệng mình, lòng nói: Hỏng rồi, không cẩn thận lỡ miệng nói ra mất rồi.
Giáo chủ: …
Giáo chủ giận dữ: Thật là!
Cẩn thận nghĩ lại: Cũng phải, Túc Thiên giáo tổng cộng cũng hơn 100 người, trong đó còn có năm mươi, sáu mươi nhân khẩu không cố định, còn lại đều là ăn no chờ chết không lý tưởng. Không thì là rất nhiều đầu bếp, Đàn Giáo người ta đầu óc có vấn đề mới muốn chiếm đoạt cái giáo này mà!
Giáo chủ nói: Vậy ngươi gạt ta về để làm chi?
Tả hộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-han-la-my-nhan/2403585/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.