Tiểu sư đệ dè dặt dùng ngón tay chọt chọt khuôn mặt giáo chủ.
Ái chà chà, cảm giác khi chạm vào thật tuyệt.
Tiểu sư đệ nghĩ thầm trong lòng: Dù gì sư huynh không có ở đây, hôn lén một cái thôi!
Nghĩ như thế, tiểu sư đệ đắc chí chu môi ra, sắp chạm lên má phải của giáo chủ.
Giáo chủ lại đột nhiên xoay người.
“Cốp” một tiếng, hai cái trán va vào nhau.
Tiểu sư đệ ôm đầu kêu “Ui da”.
Giáo chủ cũng bị làm cho tỉnh lại, mở tròn mắt, không biết chuyện gì xảy ra.
Cửa phòng chẳng biết được mở ra từ khi nào, thiếu lâu chủ ôm kiếm đứng cạnh cửa, mặt không cảm xúc nhìn hai người bọn họ.
Tiểu sư đệ: ….
Tiểu sư đệ vội thẳng người, giơ tay, gào lên: Sư huynh! Huynh nghe đệ giải thích!
Thiếu lâu chủ bước nhanh tới, đặt kiếm lên trên bàn, phát ra tiếng rất to.
Tiểu sư đệ run lẩy bẩy: Đừng đáng sợ như thế chứ, sư huynh!
Thiếu lâu chủ đứng ở mép giường, cúi người ôm giáo chủ còn đang ngủ vào lòng, giáo chủ cọ cọ lên vai y, vòng tay ôm cổ thiếu lâu chủ.
Thiếu lâu chủ rũ mắt, trầm giọng nói với tiểu sư đệ: Xem ra ta nên định việc hôn nhân cho đệ rồi.
Tiểu sư đệ hoảng hồn.
Thiếu lâu chủ xoay người ôm giáo chủ rời đi.
Tiểu sư đệ cắn đầu ngón tay: Sư huynh giận thật rồi, làm sao bây giờ?
Cho nên mới nói, không tìm đường chết thì sẽ không chết nha tiểu sư đệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-han-la-my-nhan/2403576/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.