Editor: HD
Tuy trong người Cẩu Thặng rất khó chịu, nhưng trên mặt hắn không biểu lộ bất cứ cái gì.
Hắn tràn đầy khinh thường đưa mắt nhìn Phạm Đoàn Đoàn: Hừ, nữ nhân ngu xuẩn!
Mí mắt Phạm Đoàn Đoàn bỗng nhiên giật giật, cảm thấy như bị người ta chửi thầm.
Phạm Đoàn Đoàn đang cười ngây ngốc với vị thiếu hiệp tuấn tú phát Võ Đang kia, sau đó kéo tay thiếu hiệp.
“Khụ!” Cẩu Thặng lập tức ho một tiếng, xong hoàn hảo che giấu toàn bộ bực bội, vẻ mặt bình tĩnh.
Ho khan thôi, do thời tiết có chút lạnh mà.
Phạm Đoàn Đoàn nghe thấy tiếng thì quay đầu lại, ngón tay đặt trên môi, ra hiệu cho Cẩu Thặng im lặng.
Cẩu Thặng, im lặng!
Tình huống cẩu huyết như vầy khiến hắn giận dữ nắm chặt hai đấm, khớp xương trắng bệch gân xanh hiện ra, dùng những chữ đó miêu tả tình hình hiện tại của Cẩu Thặng tuyệt đối không quá đáng. Tất nhiên, nếu giờ phút này tay hắn cầm một ly trà, hắn sẽ bóp ly trà thành vụn nhỏ, như vậy càng hoàn hảo.
Cẩu Thặng có chút hoảng hốt, hắn cảm thấy Phạm Đoàn Đoàn đang làm một động tác giống như kiễng chân lên, chính là muốn hôn môi chàng thiếu hiệp Võ Đang.
Sau Cẩu Thặng thật sự thấy Phạm Đoàn Đoàn kiễng chân lên, mở miệng gọi thiếu hiệp Võ Đang một tiếng “Ca ca”.
“Khụ! Khụ! Khụ! Khụ!” Cẩu Thặng bắt đầu ho kịch liệt.
Ừm, gió thổi, thời tiết quá lạnh.
Phạm Đoàn Đoàn kéo thiếu hiệp Võ Đang tới chỗ Cẩu Thặng, giới thiệu: “Ca ca, đây đồ Tam đồ đệ của muội.”
Ừm… sau đó Phạm Đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-dai-nhan-giet-tram-lan-khong-chet/148766/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.