Bộ Đầu lập trái lập phải xem, thấy được năm chữ: Ở trung tâm ma giáo.
Ánh mắt Bộ Đầu thâm sâu: “Chẳng lẽ đây là bài thơ tuyệt cú?”
“Không phải.” Một giọng nói trầm ổn phát ra, Ngũ Thi Hùng giơ tay nhấc chân toàn là mùi rượu, đầy sức thuyết phục.
Bộ Đầu xoay người, mùi rượu và khí phách của hắn đồng thời đánh thẳng về phía Bộ Đầu, đôi mắt choáng váng một lúc.
“Không phải tuyệt cứ.” Ngũ Thi Hùng nói: “Một lẻ một lẻ một lẻ một, lẻ lẻ lẻ một lẻ một một, chính là tám lăm và mười một, cô lấy ma giáo làm trọng tâm, đi về phía đông tám lăm dặm, về hướng bắc mười một dặm, Ác Nhân Cốc ở tại nơi đó.”
Bộ Đầu nghe xong ngây ngốc thật lâu, cuối cùng tỉnh ngộ thở dài: “Thơ hay! Thơ hay…”
Thơ? Ngũ Thi Hùng cũng ngơ ngác một hồi, sau đó mới hiểu, Bộ Đầu khen câu trả lời vừa nãy của hắn.
Chẳng qua chỉ là câu trả lời toàn bảy chữ thôi mà.
Ngũ Thi Hùng thầm vui sướng vì được Bộ Đầu thưởng thức. Nhưng trên mặt không hề tỏ vẻ kiêu ngạo: “Tại hạ bất tài, chỉ được điểm cao toán học, không đáng nhắc đến.”
Bộ Đầu nghe xong gật đầu, im lặng nửa ngày, cuối cùng ngẩng đầu hỏi hắn: “Ngươi là ai?”
“Vị này chính là ngũ sư huynh của ta, họ Ngũ, tên Thi Hùng.” Phạm Đoàn Đoàn vội vàng giới thiệu Ngũ Thi Hùng cho Bộ Đầu.
“Hóa ra ngươi cũng là người phái Nga Mi.” Bộ Đầu nghe xong, vuốt cằm gật đầu, nàng lại yên lặng, rồi hỏi Ngũ Thi Hùng: “Trước khi đi tu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-chu-dai-nhan-giet-tram-lan-khong-chet/148762/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.